1
00:17 +07 Thứ ba, 30/04/2024
1Chính anh em  là  Muối cho đời,  là Ánh sáng cho trần gian. (Mt 5, 13-14)

MENU

Giáo lý cho người trẻ

Thống kê

Đang truy cậpĐang truy cập : 332


Hôm nayHôm nay : 1153

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 485525

Tổng cộngTổng cộng : 28039809

Nhạc Giáng sinh

Thông tin Online

Hãy kết bạn với


Trang nhất » Tin tức » SUY NIỆM CHÚA NHẬT

Lễ Thánh Gia: Các bài suy niệm và chú giải Lời Chúa

Thứ sáu - 28/12/2012 08:23-Đã xem: 1697
Hỡi kẻ làm con, hãy gánh lấy tuổi già cha ngươi, chớ làm phiền lòng người khi người còn sống. Nếu tinh thần người sa sút, thì hãy rộng lượng, ngươi là kẻ trai tráng, chớ đành khinh dể người. Vì của dâng cho cha, sẽ không rơi vào quên lãng. Của biếu cho mẹ, sẽ đền bù tội lỗi, và xây dựng đức công chính của ngươi. Đó là lời Chúa
Lễ Thánh Gia: Các bài suy niệm và chú giải Lời Chúa

Lễ Thánh Gia: Các bài suy niệm và chú giải Lời Chúa

 
CÁC BÀI ĐỌC LỄ GIA THẤT NĂM C

BÀI ĐỌC I: Hc 3, 3-7. 14-17a
"Ai kính sợ Chúa, thì thảo kính cha mẹ".
Trích sách Huấn Ca.
Thiên Chúa suy tôn người cha trong con cái; quyền lợi bà mẹ, Người củng cố trên đoàn con. Ai yêu mến cha mình, thì đền bù tội lỗi; ai thảo kính mẹ mình, thì như người thu được một kho tàng. Ai thảo kính cha mình, sẽ được vui mừng trong con cái, khi cầu xin, người ấy sẽ được nhậm lời. Ai thảo kính cha mình, sẽ được sống lâu dài. Ai vâng lời cha, sẽ làm vui lòng mẹ.
Hỡi kẻ làm con, hãy gánh lấy tuổi già cha ngươi, chớ làm phiền lòng người khi người còn sống. Nếu tinh thần người sa sút, thì hãy rộng lượng, ngươi là kẻ trai tráng, chớ đành khinh dể người. Vì của dâng cho cha, sẽ không rơi vào quên lãng. Của biếu cho mẹ, sẽ đền bù tội lỗi, và xây dựng đức công chính của ngươi. Đó là lời Chúa.


ĐÁP CA: Tv 127, 1-2. 3. 4-5
Đáp: Phúc thay những bạn nào tôn sợ Thiên Chúa, bạn nào ăn ở theo đường lối của Người (x. c. 1).
Xướng: 1) Phúc thay những bạn nào tôn sợ Thiên Chúa, bạn nào ăn ở theo đường lối của Người! Công quả tay bạn làm ra bạn an hưởng, bạn được hạnh phúc và sẽ gặp may. - Đáp.
2) Hiền thê bạn như cây nho đầy hoa trái, trong gia thất nội cung nhà bạn. Con cái bạn như những chồi non của khóm ô-liu ở chung quanh bàn ăn của bạn. Đó là phúc lộc dành để cho người biết tôn sợ Đức Thiên Chúa. - Đáp.
3) Nguyện xin Thiên Chúa từ Sion chúc phúc cho bạn, để bạn nhìn thấy cảnh thịnh đạt của Giêrusalem hết mọi ngày trong đời sống của bạn, và để bạn nhìn thấy lũ cháu đoàn con! - Đáp.


BÀI ĐỌC II: Cl 3, 12-21
"Về đời sống gia đình trong Chúa".

Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côlôxê.
Anh em thân mến, như những người được chọn của Thiên Chúa, những người thánh thiện và được yêu thương, anh em hãy mặc lấy những tâm tình từ bi, nhân hậu, khiêm cung, ôn hoà, nhẫn nại, chịu đựng lẫn nhau, và hãy tha thứ cho nhau nếu người này có chuyện phải oán trách người kia. Như Chúa đã tha thứ cho anh em, anh em cũng hãy tha thứ cho nhau. Và trên hết mọi sự, anh em hãy có đức yêu thương, đó là dây ràng buộc điều toàn thiện. Nguyện cho bình an của Chúa Kitô làm chủ trong lòng anh em, sự bình an mà anh em đã được kêu gọi tới để làm nên một thân thể. Anh em hãy cảm tạ Thiên Chúa. Nguyện cho lời Chúa Kitô cư ngụ dồi dào trong anh em. Với tất cả sự khôn ngoan, anh em hãy học hỏi và nhủ bảo lẫn nhau. Hãy dùng những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca của Thần khí, cùng với lòng tri ân, để hát mừng Thiên Chúa trong lòng anh em. Và tất cả những gì anh em làm, trong lời nói cũng như trong hành động, tất cả mọi chuyện, anh em hãy làm vì danh Chúa Giêsu Kitô, nhờ Người mà tạ ơn Thiên Chúa Cha.
Hỡi các bà vợ, hãy phục tùng chồng trong Chúa cho phải phép. Hỡi những người chồng, hãy yêu thương vợ mình, đừng đay nghiến nó. Hỡi những người con, hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là đẹp lòng Chúa. Hỡi những người cha, đừng nổi cơn phẫn nộ với con cái, kẻo chúng nên nhát đảm sợ sệt. Đó là lời Chúa.


ALLELUIA: Cl 3, 15a. 16a
Alleluia, alleluia! - Nguyện cho bình an của Chúa Kitô làm chủ trong lòng anh em. Nguyện cho lời Chúa Kitô cư ngụ dồi dào trong anh em. - Alleluia.

PHÚC ÂM: Lc 2, 41-52
"Hai Ông Bà gặp Chúa Giêsu đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Hằng năm cha mẹ Chúa Giêsu có thói quen lên Giêrusalem để mừng lễ Vượt Qua. Lúc bấy giờ Chúa Giêsu lên mười hai tuổi, cha mẹ Người đã lên Giêrusalem, theo tục lệ mừng ngày lễ Vượt Qua. Và khi những ngày lễ đã hoàn tất, hai ông bà ra về, trẻ Giêsu đã ở lại Giêrusalem mà cha mẹ Người không hay biết. Tưởng rằng Người ở trong nhóm các khách đồng hành, hai ông bà đi được một ngày đàng, mới tìm kiếm Người trong nhóm bà con và những kẻ quen biết.
Nhưng không gặp thấy Người, nên hai ông bà trở lại Giêrusalem để tìm Người. Sau ba ngày, hai ông bà gặp thấy Người trong đền thờ đang ngồi giữa các thầy tiến sĩ, nghe và hỏi các ông. Tất cả những ai nghe Người nói đều ngạc nhiên trước sự hiểu biết và những câu Người đáp lại.
Nhìn thấy Người, hai ông bà đã ngạc nhiên, và mẹ Người bảo Người rằng: "Con ơi, sao Con làm cho chúng ta như thế? Kìa cha Con và mẹ đây đã đau khổ tìm Con". Người thưa với hai ông bà rằng: "Mà tại sao cha mẹ tìm Con? Cha mẹ không biết rằng Con phải lo công việc của Cha Con ư?" Nhưng hai ông bà không hiểu lời Người nói.
Bấy giờ Người theo hai ông bà trở về Nadarét, và Người vâng phục hai ông bà. Maria mẹ Người ghi nhớ những việc đó trong lòng. Còn Chúa Giêsu thì tiến tới trong sự khôn ngoan, tuổi tác và ân sủng, trước mặt Thiên Chúa và người ta. Đó là lời Chúa.


LỜI CẦU NGUYỆN
Chính Chúa Giêsu trong Thánh Gia Thất, đã đem lại ý nghĩa cho gia đình Công Giáo. "Gia Đình là Cung thánh của sự sống", là "Mái ấm của yêu thương và phục vụ". Hôm nay mừng lễ Thánh Gia Thất, chúng ta cầu nguyện cách đặc biệt cho các gia đình:

1/ Hội Thánh được Chúa thiết lập như một đại gia đình hợp nhất. Chúng ta cầu nguyện cho mọi thành phần Hội Thánh: luôn là dấu chỉ và khí cụ hiệp thông với Thiên Chúa và với nhau trong Chúa Kitô, để loan báo Tin Mừng tình yêu của Chúa cho mọi người.
 
2/ "Khi Chúa Giêsu lên 12 tuổi, cả gia đình cùng lên Đền Thờ". Chúng ta cầu nguyện cho mọi thành phần gia đình, biết yêu thương chăm sóc cho nhau, cùng nhau thờ phượng Chúa, cùng giúp nhau xây dựng Hội Thánh, xây đắp hạnh phúc gia đình.
 
3/ "Hai ông bà trở lại Giêrusalem mà tìm kiếm Chúa Giêsu". Chúng ta cầu nguyện cho các bậc làm cha mẹ, biết hướng dẫn con cái đến với Chúa, thông truyền giáo lý đức tin cho con cái, và giúp con cái lãnh nhận các bí tích cứu rỗi.
 
4/ "Chúa Giêsu đi với cha mẹ, trở về Nagiarét, và hằng vâng phục các ngài". Chúng ta cầu nguyện cho bậc làm con biết thảo kính cha mẹ, bậc vợ chồng biết yêu thương nhau, và bậc làm cha mẹ biết nuôi dạy con cái.

Kết thúc: Lạy Chúa, xin nhậm lời chúng con cầu nguyện nhân dịp lễ Thánh Gia Thất, để nhờ ơn Chúa giúp, mỗi người trong gia đình đều cộng tác với nhau, làm cho gia đình trở nên Đền Thánh của sự sống, hầu tất cả đều đạt tới hạnh phúc đời đời. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
 

Con đường hạnh phúc – ĐTGM. Ngô Quang Kiệt

Những tranh ảnh về Thánh Gia thường diễn tả một gia đình ấm êm hạnh phúc. thánh Giuse làm thợ mộc trong nhà. Đức Mẹ ngồi may vá. Đức Giêsu phụ giúp thánh Giuse. Phải chăng Thánh Gia luôn sống trong êm đềm thư thái, không hề biết đến khổ đau? Phải chăng cuộc sống gia đình thánh cứ phẳng lặng trôi như mặt nước mùa thu không gợn sóng gió? Không phải, trái lại Thánh Gia đã biết đến rất nhiều sóng gió, thử thách.

Còn thử thách nào lớn hơn cảnh nghèo. Vì nghèo mà biết bao gia đình sinh ra bất hoà, ấy thế mà Thánh Gia đã phải trải qua những kinh nghiệm đớn đau của kiếp nghèo. Bị xua đuổi, bị hất hủi đến nỗi phải trú ngụ trong chuồng bò lừa. Thê thảm hơn nữa, phải sinh con giữa bầy súc vật, không giường chiếu chăn màn.

Còn gì buồn hơn là bị thù ghét, bị săn đuổi? Thánh Gia sống hiền lành khiêm nhường, thế mà phải chịu đựng sự thù ghét của Hêrôđê. Vừa sinh ra, còn non nớt đã phải bồng bế nhau chạy trốn, xa quê hương đất nước.

Còn cảnh nào bi đát bằng cảnh vợ chồng hiểu lầm nhau? Thế mà thánh Giuse đã hiểu lầm Đức Mẹ khi Đức Mẹ thụ thai bởi quyền phép Đức Chúa Thánh Thần. Ai đã trải qua cảnh nghi ngờ bị phản bội sẽ hiểu thánh Giuse đã bị giày vò đau đớn đến mức nào.

Còn gì khiến cha mẹ buồn hơn khi thấy con cái không ngoan ngoãn vâng lời, bỏ nhà ra đi?Vậy mà thánh Giuse và Đức Mẹ đã phải chứng kiến cảnh đứa con ngoan ngoãn của mình tự động ở lại Đền Thờ mà không xin phép cha mẹ. Cácngài vất vả lo âu tìm kiếm thì ít, nhưng buồn phiền đau khổ thì nhiều. Làm sao các ngài tránh khỏi buồn phiền khi nghĩ rằng người con mà các ngài rất mực yêu quý đã cãi lời cha mẹ?

Những sóng gió mà Thánh Gia đã phải đương đầu như thế có lẽ nhiều và nặng nề hơn những gia đình bình thường. Thế nhưng các ngài vẫn giữ được hạnh phúc gia đình. Nhờ bí quyết nào các ngài đã vượt qua được biết bao cơn sóng gió như thế?

Trước hết các ngài luôn tìm thánh ý Chúa. Mỗi khi gặp gian nan thử thách, các ngài không tìm ý riêng mình, cũng không tìm ý thích của người đời, nhưng luôn đi tìm ý Thiên Chúa. Tìm ý Chúa mạc khải trong Kinh Thánh , qua các biến cố xảy đến. Tâm sự với Chúa trong giờ cầu nguyện. Hỏi ý kiến Chúa nơi các vị đại diện.
Khi biết được thánh ý Chúa, các ngài lập tức mau mắn vâng lời. Đức Mẹ muốn giữ mình đồng trinh, nhưng khi biết ý Chúa muốn cho Người làm Mẹ Đấng Cứu Thế, Đức Mẹ liền thưa: “Này tôi là nữ tỳ của Chúa, tôi xin vâng lời thiên sứ truyền”. Thánh Giuse đang muốn bỏ đi, nhưng khi biết ý Chúa muốn cho Người ở lại, Người đã vâng lời ngay không ngần ngại.
Sau cùng, các ngài luôn quên mình vì hạnh phúc của mọi người trong gia đình. Thánh Giuse tuy là giatrưởng, nhưng đã hết tình phục vụ Đức Mẹ và Đức Giêsu. Đức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa, nhưng lại xưng mình là tôi tớ của Thiên Chúa. Còn Đức Giêsu là Thiên Chúa, nhưng lại trở thành người con bé nhỏ nhất trong gia đình.

Ngày nay, nhiều gia đình gặp khủng hoảng, lâm vào cảnh cơm chẳng lành canh chẳng ngọt, vì đã không biết áp dụng những bí quyết của Thánh Gia. Mỗi khi gặp khó khăn, thay vì cầu nguyện, đọc Phúc Âm để tìm ý Chúa thì lại đi tìm ý kiến ở những nơi mê tín dị đoan. Thay vì vâng lời Chúa qua các vị bề trên thì lại chỉ tìm ý riêng mình. Thay vì khiêm nhường quên mình thì lại kiêu ngạo tự ái, bắt người khác phải phục vụ mình.

Hôm nay, gia đình chúng ta hãy biết noi gương Thánh Gia: Bỏ ý riêng để tìm thánh ý Thiên Chúa; mau mắn vâng lời Chúa; và hạ mình khiêm nhường, quên mình để phục vụ người khác. Có như thế chúng ta mới hy vọng giữ được hạnh phúc gia đình, nhất là khi phải đối phó với những khó khăn ngày càng nhiều trong đời sống hiện nay.
Lạy Thánh Gia, xin nâng đỡ gia đình chúng con. Amen.

KIỂM ĐIỂM ĐỜI SỐNG
1. Mỗi khi gia đình có việc rắc rối, tôi thường làm gì trước: cầu nguyện, đọc Phúc Âm, hay là đi xem bói?
2. Mỗi khi có bất đồng ý kiến, tôi thường khiêm nhường xét mình, hay là tự ái bắt người khác phải nhận lỗi?
3. Qua tấm gương của Thánh Gia, tôi có quyết tâm gì để xây dựng hạnh phúc gia đình trong năm mới?

 

Lễ Thánh Gia Thất (Trích trong ‘Tin Mừng Chúa Nhật’)

Sau biến cố năm mười hai tuổi, Chúa Giêsu cùng cha mẹ lên Giêrusalem dự lễVượt Qua và Ngài tự ý ở lại ba ngày. Đức Giêsu đã trở về Nadaret, thực hiện đúng lời Em-ma-nu-en-Thiên Chúa-ở-cùng-chúng-ta đã được tiên tri loan báo. Trong Chúa Giêsu, chúng ta thấy Thiên Chúa đang dự phần vào những công việc thân thiết quen thuộc nhất trong gia đình, đây là Thiên Chúa đang tự mặc lấy hình người, đang sống cuộc đời chúng ta. Sự thật là như vậy, và chúng ta có thể nói nhiều điều quý báu về Thiên Chúa.

1. Thiên Chúa đã bước vào một căn nhà tầm thường và gia đình tầm thường.
Ai cũng nghĩ rằng nếu Thiên Chúa đến thế gian, chắc Ngài phải đến với tư cách một nhà vua, đến sống trong cung điện nguy nga của bậc đế vương đầy thế lực, quyền quý, sang trọng. Nhưng ở Nadaret Chúa Giêsu đã sống như mọi người khác, nhà Ngài ở và cách Ngài ăn mặc cũng giống như người đương thời (Lc 8,44), Ngài ăn uống như người đồng hương (mt 9,19). Ngài dùng tiếng nói nơi Ngài ở, trong Phúc Âm, không ai tìm được một danh từ chuyên môn nào, Ngài trình bày những mầu nhiệm tôn giáo cao siêu bằng những từ ngữ thông thường của nơi Ngài sống, Ngài dùng cách diễn tả tư tưởng cùa người đồng thời và lối văn họ quen dùng. Ngài biết những bận tâm, những nhu cầu của họ và không ngạc nhiên khi nghe họ nói: “Chúng ta sẽ ăn gì? Chúng ta sẽ mặc gì?” Ngài dùng những thành ngữ của họ, dầu có nhiều khuyết điểm và thiếu văn hoa. Tỷ như để định vị trí cho một người không những không nghe theo những lời khuyên nhủ kín đáo nhưng cả những cảnh cáo của Giáo Hội, Ngài dùng diễn ngữ này: “Ngươi hãy coi nó như một dân ngoại hay một người thu thuế” (Mt 18,17). Trong mọi sự Chúa Giêsu không có gì tỏ ra xa lạ với những người đến để được cứu rỗi. Ngài thật sự ở giữa chúng ta, chung sống với chúng ta, nên giống chúng ta hoàn toàn ngoại trừ tội lỗi. Như vậy, qua Chúa Giêsu, Thiên Chúa đã thánh hoá một lần đủ cả việc con người được sinh ra, thánh hoá mái gia đình khiêm nhượng của giới bình dân và thánh hoá toàn thể tuổi ấu thơ.

2. Thiên Chúa đã bằng lòng làm công việc của loài người mà không xấu hổ.
Suốt ba mươi năm trường, Ngài đã không làm một điều gì ngoại thường, Ngài âm thầm sống như một người dân thường, học nghề nơi cha nuôi và tự tay làm việc nuôi sống bản thân và gia đình. Ngài hoàn toàn giống mọi người dân làng đến nỗi họ ngạc nhiên khi Ngài bắt đầu giảng dạy: “Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? Ông không phải là con bác thợ sao? Mẹ của ông không phải là bà Maria, anh em của ông không phải là các ông Giacôbê, Gioxep, Simon và Giuđa sao? Và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông ta được như thế?” (Mt 13,54-56). Thiên Chúa trong Chúa Giêsu đã đến thế gian như một công nhân. Chẳng bao giờ chúng ta nhận thức đầy đủ sự kiện Thiên Chúa thấu hiểu công việc hằng ngày của chúng ta tới mức độ nào. Ngài biết nỗi khó nhọc để kiếm đủ sống của chúng ta; Ngài biết nỗi khó khăn khi gặp khách hàng khó tính hay khách hàng không chịu trả tiền. Ngài biết tất cả những khó khăn trong cuộc sống chung trong một gia đình, và Ngài biết từng vấn đề chúng ta thường gặp hằng ngày. Theo Cựu Ước, lời rủa sả sau khi loài người phạm tội trong vườn Địa đàng: “Ngươi phải đổ mồ hôi trán mới có đủ mà ăn” (St 3,19), nhưng theo Tân Ước, sự làm việc thông thường được khoác lên một ánh hào quang khi có bàn tay Thiên Chúa chạm vào.

3. Trong Chúa Giêsu, chúng ta thấy một Thiên Chúa yêu thương.
Lúc tình yêu thương bước vào đời sống thì đau đớn cũng vào theo, nếu chúng ta có thể sống hoàn toàn tách biệt mọi người, có thể thu xếp cuộc đời thế nào cho mình dửng dưng được với hết mọi sự, mọi người, thì cũng sẽ không còn đau đớn, buồn khổ, lo lắng. Nhưng trong Chúa Giêsu chúng ta thấy Thiên Chúa đang hết sức chăm sóc cho loài người và tha thiết với loài người. Ngài cảm thấy đau đớn cho loài người và với loài người. Thật ra, chính tình yêu là khởi điểm của sự hiện diện của Chúa Cứu Thế nơi chúng ta. Chính vì Ngài yêu chúng ta nên Chúa Cha ban Ngài cho chúng ta. Thật vậy, như lời thánh Gioan: “Thiên Chúa đã yêu thương thế gian đến nỗi ban Con Một, để ai tin vào Con của Người, thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16). Và cùng chính vì tình yêu mà Chúa Giêsu đã xả diệt thân mình “trở nên hoàn toàn giống anh em Ngài” vì Ngài “không lấy làm xấu hổ gọi chúng ta là anh em Ngài” (Dt 2,17.11). Tình yêu đòi phải nên giồng. Vì Ngài quá yêu anh em của Ngài sống trong thế gian nên có thể nói dĩ nhiên Ngài đẩy mạnh đến cùng mức độ nên giống họ (Ga 13,13). Cécil Northcott trong quyển “Chúa hiển hiện đời nay” thuật lại một cuộc thảo luận trong trại hè dành cho thanh thiếu niên đại diện nhiều quốc gia trên thế giới: “Một đêm mưa khi các trại sinh thảo luận về nhiều phương cách khác nhau làm sao nói cho người khác biết về Chúa Giêsu. Họ hỏi một nữ trại sinh Phi châu: “Maria, ở nước cô thì cô làm thế nào?” Maria trả lời: “Chúng tôi không có hội truyền giáo, cũng không phát truyền đơn về đạo. Chúng tôi chỉ sai một hoặc hai gia đình tín hữu đến sống, làm việc trong làng. Khi dân làng thấy cuộc sống Kitô như thế nào, họ đều muốn trở thành Kitô hữu”.

4. Trong Chúa Giêsu, Thiên Chúa sống trong trắng và thánh thiện giữa loài người.
Nếu sau này Ngài có thể quả quyết: “Ai thấy Ta là thấy Cha” thì trong thời gian sống tại Nadaret, Ngài cũng vẫn luôn mang đặc tính ấy mặc dầu nhiều người không nhận ra. Ngài quả thật có nên giống chúng ta trong mọi sự, nhưng không trong tội lỗi. Không những suốt đời Ngài không hề có một khuyết điểm nào, nhưng qua cuộc sống, Ngài đã biểu lộ thiên tính. Không bao giờ Ngài thông đồn, dù bằng lời nói hay bằng việc làm, bằng cử chỉ với những tội lỗi nơi người đồng hương, vì Ngài thấy ở đó khởi đầu để đồng bào Ngài ghét Ngài.

 

 

HÃY TRỞ NÊN MỘT THÁNH GIA KHÁC
Lm Paul NGUYỄN 
Đã từ lâu, đời sống gia đình đã được mặc cho những cái tên thật là kêu: “Gia đình là đơn vị nền tảng xã hội”; “Gia đình là ngôi trường đầu tiên của con người”. Gia đình là một tế bào sống động của xã hội và Giáo Hội, là nơi cung cấp cho xã hội những công dân tài năng và lương thiện, cho Giáo hội những tín hữu nhiệt thành và anh dũng. Chính tại nơi đây, con người được sinh ra, nuôi dưỡng và học được nơi cha mẹ, là những người thầy đầu tiên, những bài học quan trọng về nhân cách và các nhân đức. Chính tại nơi đây, con cái được “học ăn, học nói, học gói, học mở”. Thế nhưng, những ngôn từ mĩ miều ấy ngày hôm nay có còn được nhắc đến nữa không, hay xã hội đang rung lên một hồi chuông báo động để cảnh báo về sự tụt dốc của đời sống gia đình: con số các gia đình đổ vỡ cứ gia tăng đến chóng mặt vì giữa giòng đời hôm nay vẫn còn đó những người chồng, người cha đang bê tha rượu chè, đang ngoại tình lang chạ, đang đánh mất niềm tin với Thiên Chúa nên cũng bỏ bê gia đình. Giữa giòng đời hôm nay vẫn còn đó những người vợ đang bất tín, bất trung, đang thiếu trách nhiệm và hy sinh cho gia đình,  vì họ không còn niềm tin nơi Chúa nên cũng chẳng còn hy sinh cho nhau. Giữa giòng đời hôm nay, vẫn còn đó những người con đang lao vào những danh lợi thú trần gian mà lãng quên tình Chúa nên cũng xem thường tình nghĩa mẹ cha.

Trong ngày lễ Thánh Gia, Giáo Hội kêu mời chúng ta suy tư nghiêm chỉnh, trở lại ý nghĩa cuộc sống gia đình và cũng đề nghị với chúng ta một mẫu gương. Đó là mẫu gương tổ ấm yêu thương của gia đình Nagiarét, gia đình của Chúa Giêsu với Mẹ Maria và Thánh Giuse.

Khi nghĩ hay nói đến gia đình Nadarét, nhiều người chúng ta chỉ nghĩ đến sự vinh quang và đời sống thánh thiện của ba thành viên của gia đình ấy, mà quên bẵng đi những nỗi vất vả và khổ đau, những thử thách cam go mà ba Đấng ấy đã phải gánh chịu. Vì thế mà chúng ta không thấy được sự gần gũi và tương đồng giữa gia đình Thánh Gia và gia đình chúng ta. Nếu chỉ nhìn vào sự thánh thiện của Chúa Giêsu, Mẹ Maria và Thánh Giuse làm sao chúng ta noi gương bắt chước cho được? Nhưng nếu chúng ta nghĩ đến cảnh Thánh Giuse thấy người bạn đời của mình có thai ngoài kế hoạch của hai người hay cảnh Thánh Giuse không tìm được chỗ trọ cho Đức Maria ở Bêlem khi giờ sinh ra đã gần kề hay cảnh Con Trẻ mới sinh được đặt trong máng cỏ là chốn náu thân của đàn gia súc, hay cảnh hai ông bà đem con chạy trốn khỏi sự lùng bắt giết hại con trẻ của nhà vua thì chúng ta thấy gia đình Nadarét đã trải qua những khoảnh khắc nghiệt ngã giống như những cảnh huống đời thường của gia đình chúng ta ngày nay. Hoặc nếu chúng ta hình dung cảnh lao động vất vả của hai cha con người thợ mộc là Thánh Giuse và Chúa Giêsu trong thôn xóm nhỏ bé Nazareth thì chúng ta thấy cảnh lao động của các ngài cũng giống hệt như cảnh lao động của hàng triệu triệu con người trong xã hội chúng ta. Hoặc nếu chúng ta nghĩ đến cảnh Chúa Giêsu xuất hiện công khai, rao giảng Nước Chúa, nay đây mai đó, lang thang khắp xóm khắp làng, đi hết đầu đường xó chợ... để tìm kiếm chiên lạc và đem chúng về thì chúng ta thấy Chúa vất vả cực khổ hơn các nhà giảng đạo ngày nay bội phần. Nhất là cảnh Đức Maria đi bên cạnh Con trên đường lên Golgotha và thấy Con ngã lên ngã xuống dưới sức nặng của thập gía và rồi cảnh Mẹ đứng lặng bên chân thập giá mà Con Mẹ bị treo trên đó, thì chúng ta mới thấy cảnh ấy khủng khiếp kinh hoàng như thế nào đối với một người phụ nữ làm Mẹ.

Vậy đó, cuộc sống của gia đình Thánh gia không phải là một cuộc sống bình yên, sung sướng; ngược lại, ta thấy những khó khăn cực nhọc, những đe dọa, những truân chuyên. Nhưng đó vẫn luôn là một gia đình thánh, tràn đầy hạnh phúc và tình yêu, bởi vì cuộc sống đó luôn được dẫn dắt bởi Thánh Ý Chúa; bởi vì thánh Giuse và Đức Mẹ là những người luôn sống trong ân nghĩa với Chúa. Trong chúng ta cũng vậy có nhiều người, nhiều gia đình phải sống những hoàn cảnh khắt khe nghiệt ngã, nhưng có lẽ chưa có ai, chưa có gia đình nào phải sống những cảnh mà Thánh Giuse, Mẹ Maria và Chúa Giêsu đã sống. Xin Chúa giúp chúng ta qua mẫu gương của gia đình thánh gia, biết đặt thánh ý Chúa làm quy luật duy nhất và nền tảng cho đời sống cá nhân và gia đình chúng ta. Nhờ vậy, mỗi gia đình Công giáo chúng ta sẽ trở nên “một Thánh gia khác”, một cộng đoàn yêu thương hiệp nhất để làm chứng về sự hiện diện đầy yêu thương của Chúa giữa thế giới hôm nay. Amen.


 
GIA ĐÌNH SỐNG ĐỨC TIN
 
Nhìn vào đời sống của các gia đình hôm nay, nhiều người không khỏi e ngại vì thấy hơn lúc nào hết, gia đình đang gặp rất nhiều vấn đề, sự đổ vỡ gia tăng, gia đình không hạnh phúc, mối liên hệ giữa các thành viên trong gia đình ngày càng lỏng lẻo, tiền bạc, công việc và các lối sống tiêu cực đang ảnh hường và len lỏi vào trong các gia đình, khiến cho nhiều gia đình trở thành lạnh lẽo, và cuộc sống chung trở thành một gánh nặng đè lên mọi thành viên, và vì các thành viên không có được kinh nghiệm về một gia đình hạnh phúc xum họp ấm cúng, vì thế sau này họ cũng không biết phải xây dựng gia đình mình theo khuôn mẫu nào.

Hôm nay ngày lễ Thánh Gia Thất Chúa Giêsu, Đức Mẹ và Thánh Giuse, đây thực sự là một gia đình thánh, gia đình hạnh phúc và là khuôn mẫu cho các gia đình, vì gia đình này có một thứ mà nhiều gia đình ngày nay không có đó là đời sống đức tin của cả gia đình. Các gia đình ngày nay có nhiều thứ, từ nhà cửa, đến tài sản, công việc, nhưng có một thứ họ đang bị thiếu trầm trọng đó là nền tảng đời sống đạo đức, đời sống đức tin và tình yêu trong gia đình, và chỉ khi có yếu tố nền tảng này thì một gia đình mới thực sự là gia đình hạnh phúc êm ấm thuận hòa.
Lời Chúa của ngày lễ hôm nay giới thiệu cho chúng ta hình ảnh của các gia đình đã sống đức tin như thế nào? Trước hết là gia đình của bà Anna mẹ tiên tri Samuel – một gia đình tin tưởng Thiên Chúa qua sự cầu nguyện: Bà  Anna đã lớn tuổi mà không có con, đêm ngày bà chỉ biết cầu xin Thiên Chúa thương cất đi sự tủi hổ của một người phụ nữ để ban cho bà một đứa con. Bà cầu nguyện đêm ngày và cậy trông kiên trì đến độ những người chung quanh thấy bà quỳ cầu nguyện nhiều như thế thì cho rằng bà bị điên. Trước sự cậy trông kiên trì, Thiên Chúa đã thương nhận lời và ban cho bà một đứa con trai lúc tuổi đã lớn, bà đặt tên cho đứa trẻ là Samuel, bà xác tin rằng: Tôi đã cầu xin và Thiên Chúa đã ban cho tôi như thế.

Câu chuyện trong bài đọc một cho thấy gia đình bà Anna là gia đình biết sống tâm tình tạ ơn Thiên Chúa.  Tâm tình tạ ơn này được thể hiện bằng việc hai ông bà trung thành với việc thờ phượng tế tự Thiên Chúa, bằng việc dâng của lễ thường niên như Chúa truyền; Khi nhận ra đứa con là quà tặng của Thiên Chúa, thì hai ông bà đã chuẩn bị lễ vật và đem con mình đến đền thờ Thiên Chúa để dâng của lễ tạ ơn Ngài. Cùng với của lễ tạ ơn này, bà Anna còn dâng trọn đứa con của mình cho Chúa để nó thuộc về Thiên Chúa; Và vì nó đã thuộc về Thiên Chúa, nên khi nhận lại đứa trẻ, bà đã nuôi đứa bé như thể nó là của Thiên Chúa. Có lẽ tâm tình thái độ này của gia đình bà Anna nhiều gia đình ngày nay đã không có được như thế.
Tấm gương sống đức tin của gia đình thứ hai đó là gia đình của Maria và Giuse. Gia đình này, trước tiên không phải là một gia đình giàu có, cũng không có một vị trí xã hội nào, họ bình thường như nhiều gia đình khác, vì thực tế, họ chỉ đủ tiền dâng của lễ bằng một đôi chim bồ cầu mà thôi. Mặc dù là một gia đình được Thiên Chúa tuyển chọn, nhưng Thiên Chúa cũng không miễn trừ cho gia đình này khỏi những thử thách sóng gió. Có thể nói cuộc hôn nhân của Giuse Maria đã gặp thử thánh ngay thừ phút đầu tiên, tưởng rằng gia đình sẽ đỗ vỡ vì sự nghi ngờ, rồi kế đến là cảnh nghèo đeo bám gia đình này và nhiều lúc cũng làm cho Giuse Maria chao đảo. Không chỉ những lý do bên ngoài đưa đến, như việc họ phải vất vả lên đường về quê, lúc sinh con mà không có nơi nương nhờ, kế đến lại phải lánh nạn vì sự nguy hiểm đang đe dọa tính mạng con mình, và những lý do đến từ bên trong gia đình, chẳng hạn, “do sự lơ đễnh” họ đã để lạc mất đứa con mấy ngày…,   những lúc như thế họ đã làm gì?

Trước hết cả hai người đều có một đời sống đại đức thực sự sâu xa, trong bất cứ hoàn cảnh nào, họ không hề càm ràm trách móc nhau, nhưng trước tiên họ tìm đến với việc cầu nguyện để nhận ra ý Chúa: Giuse khi thấy bạn mình có thai chắc chắn không phải là của mình, thay vì làm lớn chuyện, ông đã âm thầm xin rút lui, để cho Thiên Chúa xếp đặt, đến khi chỉ cần một dấu chỉ trong giấc mộng, ông đã nhận ra tiếng nói và lời mời gọi của Thiên Chúa: nhận Maria về nhà làm bạn mình, và không một chút lăn tăn gì nữa. Maria cũng thế, trước những biến cố dồn dập xảy đến cho mình, và việc sinh con trong cảnh cô đơn buồn tủi như thế, rồi các mục đồng đến viếng thăm… Đức Maria không hề than thân trách phận, cũng không đòi hỏi một ưu tiên nào, mà chỉ biết ghi nhận các biến cố xảy ra để suy niệm và cầu nguyện, chính thói quen đạo đức đó đã giúp cả hai ông bà vượt qua khó khăn thử thách.

Từ nếp sống đạo đức cá nhân, hai ông bà Giuse và Maria đã xây dựng nên một nếp sống đạo đức cho cả gia đình mới của mình: Tin Mừng cho thấy, mặc dù là nghèo, chỉ là những người di dân trên quê hương của mình, hai ông bà vẫn ưu tiên cho việc thờ phượng Thiên Chúa, chu toàn giới răn lề luật Chúa truyền, hai ông bà đã đem con của mình dâng cho Thiên Chúa như lề luật đã dạy; và dù ở tận Nazareth, cách xa Girusalem cả trăm cây số, vậy mà tác giả Thánh Kinh đã ghi nhận: Hàng năm cha mẹ Đức Giêsu có thói quen lên Giêrusalem vào dịp lễ vượt qua. Chính thói quen đạo đức này nó thể hiện đời sống đức tin của gia đình Giuse Maria, hai ông bà đã tạo nên được một thói quen đạo đức tốt lành một nếp sống đạo cho con cái của mình, không phải bằng lời nói mà bằng việc làm và sự chuyên chăm của cả hai ông bà, cũng từ thói quen đạo đức này đã hình thành nên thói quen vào Hội đường mỗi ngày Sabat của đức Giêsu mà sau này Thánh Kinh đã ghi nhận.

Thưa quý OBACE, nhìn vào đời sống của các gia đình thánh, đặc biệt là gia đình của Giuse và Maria, để chúng ta soi rọi lại đời sống đức tin, đời sống đạo của gia đình chúng ta. Có khi nào chúng ta tự hỏi tại sao gia đình của mình cứ lục đục hòai, hết chuyện này đến chuyện khác? Tại sao gia đình mình không được êm ấm vui vẻ như những gia đình khác? Tại sao con cái nhà mình không chăm ngoan như con cái nhà người khác?

Có nhiều gia đình xây những căn nhà thật đẹp và đầy đủ tiện nghi, không thiếu thứ gì, nhưng chỉ thiếu có một điều đó là đời sống đạo đức của các thành viên và của cả gia đình, chính vì thế mà gia đình cứ lạnh lẽo, cãi vã lục đục. Dựa vào Lời Chúa hôm nay cùng với tấm gương của gia đình Thánh Gia, trước hết trách nhiệm của các bậc cha mẹ cần xem lại và nhìn thẳng vào vấn đề của gia đình mình, đừng bỏ qua những lỗ hổng trong gia đình vì từ lỗ hổng ấy mà chính mình và con cái mình sẽ bị thụt chân, cũng đừng dựa vào sư bận rộn và sự vất vả của cơm áo gạo tiền mà bỏ qua đời sống đạo đức của bản thân và gia đình. Các bậc cha mẹ sẽ phải giáo dục đời sống đức tin cho con cái bằng chính gương sống của mình: cha mẹ lười biếng thì con cái lười biếng, cha mẹ khô khan thì con cái nguội lạnh, cha mẹ bất hòa thì con cái lục đục; Ngược lại cha mẹ siêng năng thì con cái chăm chỉ, cha mẹ nhiệt thành với Chúa và giáo Hội thì con cái cũng sẽ như thế.

Ngày hôm nay một số gia đình trong giáo xứ mừng kỷ niệm 60 năm, 40 nằm, 30 và 25 năm ngày thành hôn- Những dịp như thế này là để cả gia đình cùng nhìn lại chặng đường đã qua để cùng nhau cảm tạ tôn vinh Thiên Chúa. 20 năm và kể cả 60 năm không phải là dài so với lịch sử nhân loại, nhưng trong đời sống hôn nhân, thì con số năm như thế đã là cả cuộc đời con người, đón nhận nhau, chịu đựng nhau, chia vui sẻ buồn với nhau, cùng nhảy vượt qua biết bao sóng gió. Đồng thời đây cũng là dịp để mỗi gia đình điều chỉnh lại và làm mới lại tình yêu và đời sống gia đình của mình, có thể trong những năm qua, cuộc sống và thói quen đã làm cho vợ chồng không còn quan tâm đến nhau cho đủ, cũng có thể vì mải mê công việc mà mỗi người quên việc xây dựng đời sống đạo đức của bản thân và gia đình cũng như việc giáo dục con cái, thì ngày kỷ niệm này là dịp để mỗi gia đình bắt tay vào sửa chữa điều chỉnh lại.

Đây cũng là dịp để mỗi gia đình có cho mình một kế hoạch, một quyến tâm điều chỉnh những gì còn bất ổn bất hòa trong gia đình, trang hoành cho gia đình nhiều niềm vui nhiều nụ cười và sự cảm thông hơn, để mọi thành viên luôn cảm nhận được gia đình mình thực sự là một gia đình hạnh phúc như gia đình của Chúa Giêsu Đức Mẹ và Thánh Giuse. Amen
 
BBT SƯU TẦM
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn