1
12:11 +07 Thứ sáu, 03/05/2024
1Chính anh em  là  Muối cho đời,  là Ánh sáng cho trần gian. (Mt 5, 13-14)

MENU

Giáo lý cho người trẻ

Thống kê

Đang truy cậpĐang truy cập : 111

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 109


Hôm nayHôm nay : 19602

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 123436

Tổng cộngTổng cộng : 28242684

Nhạc Giáng sinh

Thông tin Online

Hãy kết bạn với


Trang nhất » Tin tức » SUY NIỆM CHÚA NHẬT

Suy niệm lời Chúa Chúa nhật 30 thường niên: Mù mà sáng, sáng mà mù

Thứ bảy - 27/10/2012 09:09-Đã xem: 1691
Trong các câu chuyện chữa lành được kể lại trong Phúc Âm Mác-cô, tường thuật Chúa Giê-su chữa lành người mù ở Giê-ri-khô (Mc 10,46-52) rất đáng được chúng ta suy gẫm, vì không chỉ đơn thuần là chuyện chữa lành thể lý, mà còn là chuyện chữa lành tâm linh, gắn liền với ơn gọi đi theo hay làm môn đệ Chúa Giê-su Ki-tô.
Xin cho con được thấy

Xin cho con được thấy


CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN NĂM B (28/10/2012)
[Gr 31,7-9; Dt 5,1-6; Mc 10,46-52]

  

I. DẪN VÀO PHỤNG VỤ

Vì “con mắt là cửa sổ linh hồn” nên mù lòa là một tai họa lớn đối với con người vì nó cướp mất khả năng “nhìn thấy” sự vật xung quanh và khiến con người phải sống trong tăm tối.
 
Trong các câu chuyện chữa lành được kể lại trong Phúc Âm Mác-cô, tường thuật Chúa Giê-su chữa lành người mù ở Giê-ri-khô (Mc 10,46-52) rất đáng được chúng ta suy gẫm, vì không chỉ đơn thuần là chuyện chữa lành thể lý, mà còn là chuyện chữa lành tâm linh, gắn liền với ơn gọi đi theo hay làm môn đệ Chúa Giê-su Ki-tô.
 
Chúng ta hãy tha thiết nài xin Chúa Giê-su Ki-tô: “Xin cho con nhìn thấy được” khi đọc lại ba bài Sách Thánh và nhất là bài Tin Mừng của Chúa Nhật XXX Thường Niên Năm B này.
 
II. LẮNG NGHE LỜI CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH
 
2.1 Trong bài đọc 1 (Gr 31,7-9): Kẻ đui người  què, Ta sẽ an ủi và dẫn đưa về.
 
7 Đức Chúa phán thế này: “Reo vui lên mừng Gia-cóp, hãy hoan hô dân đứng đầu chư dân! Nào loan tin, ca ngợi và công bố: "Đức Chúa đã cứu dân Người, số còn sót lại của Ít-ra-en!" 8 Này Ta sẽ đưa chúng từ đất Bắc trở về, quy tụ chúng lại từ tận cùng cõi đất. Trong chúng, có kẻ đui, người què, kẻ mang thai, người ở cữ: tất cả cùng nhau trở về, cả một đại hội đông đảo. 9 Chúng trở về, nước mắt tuôn rơi, Ta sẽ an ủi và dẫn đưa chúng, dẫn đưa tới dòng nước, qua con đường thẳng băng, trên đó chúng không còn vấp ngã. Vì đối với Ít-ra-en, Ta là một người Cha, còn đối với Ta, Ép-ra-im chính là con trưởng.”
 
2.2 Trong bài đọc 2 (Dt 5,1-6): Muôn thuở Con là Thượng Tế theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.
 
1 Thưa anh em, thượng tế nào cũng là người được chọn trong số người phàm, và được đặt lên làm đại diện cho loài người, trong các mối tương quan với Thiên Chúa, để dâng lễ phẩm cũng như tế vật đền tội. 2 Vị ấy có khả năng cảm thông với những kẻ ngu muội và những kẻ lầm lạc, bởi vì chính người cũng đầy yếu đuối; 3 mà vì yếu đuối, nên người phải dâng lễ đền tội cho dân thế nào, thì cũng phải dâng lễ đền tội cho chính mình như vậy. 4 Không ai tự gán cho mình vinh dự ấy, nhưng phải được Thiên Chúa gọi, như ông A-ha-ron đã được gọi. 5 Cũng vậy, không phải Đức Ki-tô đã tự tôn mình làm Thượng Tế, nhưng là Đấng đã nói với Người: “Con là Con của Cha, ngày hôm nay Cha đã sinh ra Con,” 6 như lời Đấng ấy đã nói ở một chỗ khác: “Muôn thuở, Con là Thượng Tế theo phẩm trật Men-ki-xê-đê.”
 
2.3 Trong bài Tin Mừng (Mc 10,46-52): Thưa Thầy xin cho tôi được nhìn thấy.
 
46 Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Giê-ri-khô. Khi Đức Giê-su cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giê-ri-khô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, tên anh ta là Ba-ti-mê, con ông Ti-mê. 47 Vừa nghe nói đó là Đức Giê-su Na-da-rét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!" 48 Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!" 49 Đức Giê-su đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây!" Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!" 50 Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giê-su. 51 Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được." 52 Người nói: "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.
 
III. KHÁM PHÁ CHÂN DUNG & SỨ ĐIỆP CỦA THIÊN CHÚA TRONG BA BÀI THÁNH KINH
 
3.1 Chân Dung của Thiên Chúa (Thiên Chúa là Đấng nào?)   
 
3.1.1 Bài đọc 1 (Gr 31,7-9) là sấm ngôn của Giê-rê-mi-a về những kỳ công mà Thiên Chúa sẽ thực hiện cho dân riêng Ít-ra-en, để minh chứng Chúa là Cha của dân và dân là con của Chúa. Các việc Thiên Chúa làm cho Ít-ra-en là cho họ hồi hương, là qui tụ họ thành một dân, ủi an khi họ sầu khổ và hướng dẫn họ từng li từng tí trong cuộc hành trình trần gian của họ.
 
Qua đoạn Sách Thánh này, chúng ta nhận ra Thiên Chúa là Đấng yêu thương, chăm sóc dân riêng của Người như thế nào. Dân riêng của Thiên Chúa không chỉ là dân Ít-ra-en xưa mà là tất cả những ai đã chịu Phép Rửa để làm thành Ít-ra-en mới là Hội Thánh Công Giáo.
 
3.1.2 Bài đọc 2 (Dt 5,4-6) là những lời của Thánh Phao-lô trong thư gửi tín hữu Do-thái, nói về vai trò  trung gian, cảm thông, chia sẻ của các thượng tế trong đời sống tôn giáo của Ít-ra-en. Ðứng đầu và vượt trội trên tất cả các thượng tế là Chúa Giê-su Ki-tô, Vị Thượng Tế siêu phàm được Thiên Chúa đặt làm thượng tế từ muôn đời muôn thưở.
 
Qua đoạn Sách Thánh này, chúng ta nhận ra Thiên Chúa là Đấng vì yêu thương, dân riêng của Người nên đã ban Con Một Yêu Dấu của Người cho nhân loại để Chúa Giê-su trở thành Đấng Trung Gian, Vị Thượng Tế tế lễ thay cho toàn dân và cảm thông với sự yếu đuối của dân.
 
3.1.3 Bài Tin Mừng (Mc 10, 46-52) là tường thuật của Thánh Mác-cô về câu chuyện Chúa Giê-su chữa lành người mù ở Giê-ri-khô. Nhiều tình tiết “đối kháng” lý thú chứa đựng một ý nghĩa sâu sắc. Trước hết anh chàng mù Ba-ti-mê chuyển
* từ tư thế của người ở bên ngoài và bị gạt ra ngoài lề xã hội (ngồi ăn xin bên vệ đường) đến tư thế của kẻ ở bên trong và của những người đi theo Chúa Giêsu (tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi). Và
* từ tư thế của người mù (thể lý) đến tư thế của kẻ sáng (cả thể lý cả tâm linh), khi được chữa lành và nhận ra Chúa Giê-su và đi theo Người.
 
Có thể nói anh chàng mù Ba-ti-mê còn sáng hơn cả hai tông đồ Gia-cô-bê và Gio-an và mưòi tông đồ kia, vì trước câu hỏi của Chúa Giê-su: "Anh (các anh) muốn tôi làm gì cho anh (các anh)?"  thì hai anh em ông Gia-cô-bê và Gio-an đã không ngần ngại xin: "Xin cho hai anh em chúng con, một người được ngồi bên hữu, một người được ngồi bên tả Thầy, khi Thầy được vinh quang" trong khi anh chàng mù lại chỉ xin: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được."
 
Kế đến anh chàng mù Ba-ti-mê không chỉ được gọi đến gần Chúa Giê-su mà anh còn được (mời) gọi đi theo Người trên con đường cứu thế của Người:  Những từ “GỌI” ["Gọi anh ta lại đây!" - “Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!"] theo các nhà chú giải Thánh Kinh,  không chỉ là “gọi đến” mà còn là và nhất là “gọi di theo”.
Vì thế câu truyện chữa lành trở thành câu truyện ƠN GỌI (CALL) làm môn đệ Chúa Giê-su, tức đi theo Chúa Giê-su trên con đường tiến về Giê-ru-sa-lem, là con đường Thập Giá Cứu Ðộ (đi trên con đường Người đi).
 
3.2 Sứ điệp của Lời Chúa (Thiên Chúa muốn chúng ta làm gì?)   
Sứ điệp mà ba bài Sách Thánh dành cho chúng ta hôm nay là: Thiên Chúa, Chúa Giê-su không chỉ chữa lành về thể lý mà còn chữa lành về tâm linh, để chúng ta nhận ra Chúa và tiếng GỌI của Người mà đáp lại tiếng GỌI ấy mà đi theo Người trên con đường cứu nhân độ thế.
 
IV. SỐNG VỚI THIÊN CHÚA VÀ THỰC THI  SỨ ĐIỆP CỦA NGƯỜI
 
4.1 Sống với Thiên Chúa là Thiên Chúa cảm thông, quan tâm, chăm sóc, chữa lành và mời gọi những ai muốn được Người khai sáng về mặt tâm linh, - như anh chàng mù Bác-ti-mê trong Phúc âm Mác-cô- để trở thành môn đệ của Con Chúa là Chúa Ki-tô. Bằng tâm tình cảm tạ, biết ơn, tin cậy, phó thác. Bằng cách đáp lại lời mời gọi của Chúa.
 
4.2 Thực thi sứ điệp Lời Chúa
Ðể thực hiện sứ điệp của Lời Chúa hôm nay, chúng ta hãy kiểm điểm xem tình trạng tâm linh của chúng ta hiện ra sao?
 
- Nếu chúng ta không còn khả năng nghe tiếng Chúa gọi và bước theo chân Người thì chúng ta phải chạy đến với Chúa để xin Chúa chữa lành tâm hồn chúng ta.
 
- Nếu chúng ta còn khả năng nghe tiếng Chúa gọi thì hãy nhạy bén trước tiếng gọi của Chúa và mau mắn đáp lại tiếng gọi ấy mà gia nhập hàng ngũ những kẻ đi theo Chúa Giê-su, dù có phải theo chân Người đi vào con đường Thập Giá.
 
V. CẦU NGUYỆN CHO HỘI THÁNH VÀ CHO THẾ GIỚI
 
5.1 «Đối với Ít-ra-en, Ta là một người Cha, còn đối với Ta, Ép-ra-im chính là con trưởng.» Chúng ta hiệp lời cầu nguyện cho tất cả các dân tộc trong thế giới ngày nay, nhất là cho những người đau khổ, phiền muộn... để họ cảm nghiệm được Thiên Chúa là Người Cha yêu thương.
 
Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!
Đáp:  Xin Chúa nhận lời chúng con!
 
5.2 «Không ai tự gán cho mình vinh dự ấy, nhưng phải được Thiên Chúa gọi, như ông A-ha-ron đã được gọi.» Chúng ta hiệp lời cầu nguyện cho Đức Giáo Hoàng Bê-nê-đic-tô XVI, cho các Hồng Y, Tổng Giám Mục và Giám Mục, cho các Linh Mục và Phó Tế để các vị ấy luôn sống khiêm tốn và có tâm tình cảm tạ đối với Thiên Chúa là Đấng đã gọi và chọn các ngài làm tư tế của Chúa.
 
Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!
Đáp:  Xin Chúa nhận lời chúng con!
 
5.3 «Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!» Chúng ta hiệp lời cầu nguyện cho giáo dân thuộc Giáo xứ chúng ta để mọi người đón nhận lời Chúa Giê-su Ki-tô mời họ làm môn đệ Người mà can đảm đáp lại.
 
Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!
Đáp:  Xin Chúa nhận lời chúng con!
 
5.4 «Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được.» Chúng ta hiệp lời cầu nguyện cho chính chúng ta và những người còn sống trong u mê tăm tối về mặt tâm linh để những người ấy và chúng ta được ơn khai sáng mà nhận ra Chúa Ki-tô mà bước theo chân Người như anh chàng mù Ba-ti-mê trong Phúc Âm.
 
Xướng: Chúng ta cùng cầu xin Chúa!
Đáp:  Xin Chúa nhận lời chúng con!
 
Giêrônimô Nguyễn Văn Nội.  
 

Đức tin của con đã cứu con – Noel Quesson.

Năm 1945, tại nhà ga Verona bên Ý, dân chúng đang náo nức chờ các binh sĩ trở về từ các trại tập trung của Đức Quốc xã. Một người lính trẻ hai mắt đã bị hư, anh lần mò từng bước trên sân ga tiến về chỗ một bà già. Anh la lên: Mẹ! Và hai mẹ con ôm chầm lấy nhau, khóc nức nở. Bà mẹ xót xa nói: “Làm sao một người mù lòa như con mà vẫn về được với mẹ”. Người lính đáp: “Con không nhìn thấy mẹ bằng mắt, nhưng trái tim đã hướng dẫn con”.

Người mù thành Giêricô cũng đã đến với Chúa Giêsu bằng trái tim. Anh không được nhìn Chúa, nhưng niềm tin của anh đã dẫn anh đến với Người. Anh được nghe nhiều về Chúa, và lòng trí anh đã ghi nhớ đuợc một số điều căn bản. Vì thế, nghe xôn xao có Chúa đến gần, anh đã phát biểu niềm tin của mình bằng tiếng kêu lớn: “Lạy Đức Giêsu, con Vua Đavid, xin thương con”. Do thiện chí và do ơn trên soi sáng, anh mù đã nhận ra Đấng Cứu Thế. Khi nghe người ta bảo: “Hãy vững tâm đứng dậy. Thầy gọi anh đó”. Anh vội vã liệng áo choàng, nhảy lên và chạy tới Chúa. Chúa chữa lành anh bằng một lời khen ngợi: “Đức tin của con đã cứu con”. Anh được khỏi bệnh và gia nhập vào đoàn ngũ những người theo Chúa.

Theo Thánh Marcô thì đây là phép lạ sau cùng Chúa thực hiện trước khi chịu thương khó. Dưới ngòi bút của Thánh Marcô, các môn đệ Chúa cho tới giờ chót vẫn như những người mù, sự kiện này làm Chúa rất bận tâm. Chúa đã ba lần tiên báo về cuộc khổ nạn (Mc 8,31;9,31;10,34). Và nhiều lần nói về số phận các tín hữu muốn trung kiên với Chúa phải sẵn sàng hy sinh mạng sống (8,35), phải chọn địa vị rốt hèn (9,35), phải sẵn sàng móc mắt, chặt bỏ tay chân để khỏi phạm tội (9,47), phải uống chén đắng và trở nên đầy tớ mọi người (10,38-44)… Những điều này cho tới giờ các Tông đồ vẫn chưa hiểu. Theo Chúa mà như vậy. Thầy đi một đường, trò đi một lối như vậy đâu có được! Đúng là không thể được. Không thể thành môn đệ bằng lối suy tư con người. Cần thiết phải có ơn Chúa, phải được Chúa mở mắt, đem ánh sáng cho. Có vậy mới nhìn ra giá trị ơn cứu độ của Chúa và mới biết lựa chọn thái độ nguơì tín hữu, theo sự hướng dẫn của Chúa. Có vậy mới thoát khỏi cảnh tăm tối u mê như một căn bệnh mù lòa trầm trọng.

\Người hành khất mù được sáng mắt nhờ đức tin. “Đức tin của con đã cứu con” nghĩa là gì? Là chính đức tin mà Chúa trao tặng cho anh để anh tuyên xưng trước mặt mọi người. Anh đã can đảm tuyên xưng đức tin ấy bằng cách lớn tiếng kêu cầu, bằng cử chỉ vứt bỏ áo choàng (nhu cầu tối cần của anh), bằng cách nhảy chồm lên, vội vã chạy tới Chúa, bất chấp mọi cấm cản của những người chung quanh. Cặp mắt đức tin của anh đã được bật sáng và anh đã nhìn thẳng vào đối tượng duy nhất là Đức Giêsu Nagiarét. Nhờ đức tin sống động ấy, anh mù đã thấy điều mà những người sáng không được thấy (“Con Vua Đavid”, nghĩa là Đức Kitô, Đấng được Chúa Cha xức dầu bằng Thánh Thần): “Anh liền xem thấy, rồi đi theo Người”.

Lạy Chúa, xin bật sáng niềm tin chúng con để chúng con nhìn ra Ngài đang hiện diện với chúng con. Xin giúp chúng con biết can đảm tuyên xưng Ngài trong mọi tình huống của cuộc đời, để chúng con tiếp tục bước theo Chúa trên đường phục vụ hôm nay.


Mù loà.

Con mắt là một ơn huệ Thiên Chúa đã trao ban cho chúng ta. Thật là bất hạnh nếu chúng ta bị mù từ khi mới sinh hay do một tai nạn, một cơn bệnh nào đó. Chính vì thế, chúng ta không lấy làm lạ khi thấy anh mù tại Giêricô, ngồi ăn xin bên vệ đường, đã cố gắng làm cho Chúa Giêsu chú ý tới mình, vì anh ta đã được nghe nói rất nhiều về Ngài, Đấng đầy lòng thương xót, đã thực hiện biết bao nhiêu phép lạ để xoa dịu những nỗi khổ đau. Bởi đó, anh ta đã lớn tiếng kêu cầu:
- Lạy Đức Kitô, con vua Đavít, xin thương xót con cùng.

Nếu Thiên Chúa ban cho cặp mắt sáng, chúng ta hãy cảm tạ Ngài. Nhưng điều quan trọng, đó là chúng ta đã sử dụng cặp mắt ấy như thế nào? Chúng ta có biết mở mắt ra để nhìn ngắm những cái khả dĩ nâng cao tâm hồn và làm đẹp cho cuộc đời chúng ta hay không? Đồng thời chúng ta có biết nhắm mắt lại trước những cái khả dĩ làm cho tâm hồn chúng ta bị hoen ố hay không?

Có một vị hoàng tử được vua cha ban tăng cho hai chú ngựa quí giá. Thế nhưng cả hai vẫn còn thuộc loại ngựa chứng, chưa biết vâng phục.
Khi vị hoàng tử tới gặp, thì chúng ta không chịu đứng yên một chỗ hay tiến đến với chủ của mình. Trái lại, chúng ta chạy chỗ này chỗ kia và thích phi nước đại trên những cánh đồng hoang. Nhưng rồi vị hoàng tử đã ra công tập luyện và dần dần chúng đã biết vâng phục. Chúng chỉ phi nước đại khi vị hoàng tử kéo dây cương và thủng thẳng đi từng bước một khi dây cương được buông lỏng.

Từ những chú ngựa cứng đầu, chúng đã trở nên những con ngựa ngoan hiền. Kể từ nay, chúng không còn chạy xiên bên nọ, chạy xọ bên kia. Nhưng chúng bước đi một cách đều đặn với tiếng hí reo vang.

Đây chỉ là một câu chuyện, thế nhưng từ đó chúng ta rút ra một điều thực hành. Vị hoàng tử chính là mỗi người chúng ta. Nhờ bí tích Rửa tội, chúng ta đã trở nên con cái Chúa. Ngài cũng đã ban cho chúng ta một quà tặng quí giá hơn hai chú ngựa kia rất nhiều, đó là cặp mắt sáng.

Cũng như hai chú ngựa chứng, cặp mắt chúng ta luôn nhìn chỗ này và liếc chỗ nọ. Bởi đó, cần phải biết làm chủ và quản lý chặt chẽ cặp mắt của chúng ta. Chỉ nhìn những cái làm cho tâm hồn trở nên cao thương và xa tránh những gì làm cho tâm hồn bị vẩn đục.

Cặp mắt chính là của sổ của linh hồn. Cánh cửa được mở ra để đón nhận những làn gió mát và những tia nắng ấm, nhưng phải lập tức đóng lại khi trời mưa gió. Cũng thế, cặp mắt được mở ra để ghi nhận những cái hay, những cái đẹp để làm giàu cho tâm hồn và cuộc sống, nhưng chúng ta phải lập tức đóng lại trước những cái làm cho tâm hồn bị hoen ố. Vì thế, Thánh Kinh đã bảo:
- Tội lỗi đột nhập vào tâm hồn qua con mắt như qua một khung cửa.

Chúng ta hãy nhớ lại trường hợp của Adong Eva. Trước hết hai ông bà đã nhìn ngắm trái cấm, rồi thầm mong được nếm thử. Và rồi những gì xảy ra, hẳn chúng ta đã biết: Hai ông bà đả ngắt trái cấm mà ăn và phản bội cùng Thiên Chúa.
Hãy canh phòng con mắt như canh phòng biên giới, đừng đễ cho kẻ thù đột nhập.

Để kết luận, chúng ta hãy nhớ lại lời ông Gióp đã nói như sau:
- Tôi đã giao kết với cặp mắt của tôi là sẽ xa tránh những cái nhìn làm cho tâm hồn tôi xao xuyến.

Nếu bây giờ có gìn giữ cái nhìn, thì tâm hồn chúng ta mới được sạch trong và mai ngày bản thân chúng ta mới được chiêm ngưỡng Chúa trong vinh quang muôn đời, bởi vì phúc cho ai có tâm hồn trong sạch, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa.
 
Sưu tầm

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn