1
18:12 +07 Thứ năm, 25/04/2024
1Chính anh em  là  Muối cho đời,  là Ánh sáng cho trần gian. (Mt 5, 13-14)

MENU

Giáo lý cho người trẻ

Thống kê

Đang truy cậpĐang truy cập : 71

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 69


Hôm nayHôm nay : 15699

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 278385

Tổng cộngTổng cộng : 27832669

Nhạc Giáng sinh

Thông tin Online

Hãy kết bạn với


Trang nhất » Tin tức » HÔN NHÂN & GIA ĐÌNH

Gợi ý mục vụ năm 2017: Chuẩn bị cho người trẻ bước vào đời sống hôn nhân

Thứ sáu - 23/09/2016 08:29-Đã xem: 2520
Kết hôn là một quyết định rất quan trọng, vì thế cần được chuẩn bị chu đáo hết sức có thể. Trong thực tế ngày nay, một số người trẻ chỉ quan tâm đến việc tổ chức lễ cưới thật lớn, mà không hiểu biết đầy đủ về trách nhiệm trong đời sống hôn nhân. Một số khác, vì vất vả với cuộc mưu sinh, ít có thời giờ để chuẩn bị kỹ lưỡng cho đời sống hôn nhân họ sắp bước vào. Vì thế, cần khuyến khích người trẻ tham dự những lớp chuẩn bị hôn nhân, đồng thời các giáo xứ phải tổ chức chương trình cho chu đáo
Gợi ý mục vụ năm 2017: Chuẩn bị cho người trẻ bước vào đời sống hôn nhân

Gợi ý mục vụ năm 2017: Chuẩn bị cho người trẻ bước vào đời sống hôn nhân

GỢI Ý MỤC VỤ NĂM 2017:
CHUẨN BỊ CHO NGƯỜI TRẺ BƯỚC VÀO ĐỜI SỐNG HÔN NHÂN

 

Đức Giáo hoàng và các Nghị phụ Thượng Hội đồng Giám mục khuyến nghị các cộng đoàn Kitô hữu, đặc biệt tại các giáo xứ và giáo phận: “Thực tại xã hội phức tạp và những thách đố mà ngày nay các gia đình đang phải đối diện đòi hỏi toàn thể cộng đoàn Kitô hữu dấn thân hơn nữa trong công việc chuẩn bị cho các đôi bạn sắp kết hôn”[1]. “Tôi mời gọi các cộng đoàn Kitô hữu hãy nhận biết rằng việc đồng hành với những người đính hôn trong hành trình tình yêu của họ là một việc thiện ích cho chính họ”[2]. Các Giám mục Việt Nam, cũng theo hướng mục vụ chung quan tâm đến gia đình, nhấn mạnh sự quan trọng của công tác chuẩn bị hôn nhân cho những người trẻ, đặc biệt trong năm 2017: “Kết hôn là một quyết định rất quan trọng, vì thế cần được chuẩn bị chu đáo hết sức có thể. Trong thực tế ngày nay, một số người trẻ chỉ quan tâm đến việc tổ chức lễ cưới thật lớn, mà không hiểu biết đầy đủ về trách nhiệm trong đời sống hôn nhân. Một số khác, vì vất vả với cuộc mưu sinh, ít có thời giờ để chuẩn bị kỹ lưỡng cho đời sống hôn nhân họ sắp bước vào. Vì thế, cần khuyến khích người trẻ tham dự những lớp chuẩn bị hôn nhân, đồng thời các giáo xứ phải tổ chức chương trình cho chu đáo”[3].

 

Để giúp các cộng đoàn chuẩn bị cho các bạn trẻ bước vào hôn nhân, đặc biệt cho các gia đình, vì “thực ra, mỗi người đều chuẩn bị cho cuộc hôn nhân ngay từ lúc sinh ra. […] những người được chuẩn bị kết hôn tốt nhấtlà những người đã học được từ chính cha mẹ mình thế nào là một hôn nhân Kitô giáo”[4], chúng tôi gợi lại một số chủ đề huấn giáo cơ bản cho Hôn nhân, trải ra mỗi tháng trong năm mục vụ 2017.

 

CÙNG NHAU BƯỚC TỚI

Mục đích: để nhận biết thời kỳ đính hôn, thời gian chuẩn bị hôn phối, là thời gian của ân sủng và tăng trưởng để sống có trách nhiệm.


1. Đính hôn: thời gian của tăng trưởng

Xưa nay chúng ta vẫn biết đây là thời kỳ đôi bạn sống trong niềm hân hoan và với cả những khó khăn, để hiểu biết nhau sâu đậm hơn và với cả những hiểu lầm, khó hiểu về nhau. Nếu thời kỳ này được sống cách nghiêm túc và trưởng thành, đó sẽ là thời gian thuận lợi cho đôi bạn đối diện và đối thoại với nhau, cùng tiến tới trên hành trình tăng trưởng nhằm xây dựng quan hệ lứa đôi.


2. Đính hôn: thời gian của trách nhiệm

Thời đính hôn được xem như là thời gian của trách nhiệm. Thật vậy, trong viễn cảnh của ơn gọi, đây là thời gian thuận tiện để làm sáng tỏ hơn lần đầu tiên ơn gọi cá nhân đi đến kết hôn với người bạn của mình. Đây là một quyết định tạo khoảng không gian để kiểm nghiệm sau đó hướng tới lời ưng thuận dứt khoát mà hai người sẽ tuyên bố trong ngày cử hành hôn phối. Trách nhiệm của đôi bạn đính hôn được biểu lộ qua việc xây dựng mối quan hệ của họ ngày càng bền chặt, nhưng cũng đòi hỏi phải nuôi dưỡng và củng cố mối quan hệ thời kỳ này bằng một tình yêu thanh khiết.
 

Hôn nhân là một ơn gọi (x. 1Cr 7,7.17), là tiếng Chúa kêu gọi mỗi người theo mỗi cách. Nó được ghi khắc trong ơn gọi bẩm sinh và nền tảng của mỗi người hướng đến tình yêu. Đó là ơn gọi bởi vì ở nguồn cội của nó là một hành động vĩnh cửu tiền định cho ta nên giống hình ảnh của Chúa Giêsu: Thiên Chúa đã yêu dấu và quý mến tưởng nghĩ đến chúng ta như là hình ảnh Con của Ngài theo ơn huệ và đặc sủng tiêu biểu của đời đôi bạn. Chúa Thánh Thần hoạt động trong mầu nhiệm ơn gọi hôn nhân này làm sao để hai người được nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô theo đặc sủng tình yêu phu thê. Tất cả những điều này được dần dần tỏ lộ ra trong thời gian, cách riêng trong thời kỳ đính hôn, chúng còn được hiểu và sống như là thời gian để chứng nghiệm ơn gọi này. Toàn bộ cuộc hành trình rồi sẽ đi tới lúc hai người tuyên bố long trọng và đóng dấu ấn dứt khoát trong cử hành bí tích hôn phối và đòi hỏi phải được sống trong cuộc sống hôn nhân và gia đình mỗi ngày.
 

3. Đính hôn: thời gian của ân sủng

Thời đính hôn chính là thời gian để khám phá để rồi sống những điều ấy. Như thế, đây là thời gian của ân sủng: một ơn huệ Thiên Chúa ban cho các người trẻ, nam cũng như nữ. Với ơn ấy, các bạn trẻ có khả năng làm triển nở tình yêu của họ đến mức trưởng thành, họ học tập nhìn và sống tình yêu ấy như một sự thông dự vào tình yêu của Đức Kitô bằng cách học hướng đến chính lý tưởng yêu thương ấy.

Thời đính hôn, theo viễn tượng ấy là thời gian của tăng trưởng trong đức tin, cầu nguyện, tham dự vào đời sống phụng vụ của Hội thánh…
 

4. Một hành trình chuẩn bị quan trọng

Cộng đoàn Kitô hữu cảm thấy vui mừng và có trách nhiệm giúp đỡ các đôi bạn sống thời ký đính hôn này và tạo cơ hội ưu tiên cho việc suy nghĩ kỹ lưỡng tất cả những điều này. Chính vì yêu mến và quý trọng những ai muốn kết hôn và kết hôn trong Hội thánh, cộng đoàn Kitô hữu không thể chấp nhận những người sắp chọn đời sống hôn nhân mà lại không được chuẩn bị cho thích đáng.
 

5. Đề nghị một hành trình

Được soi sáng bởi Tông huấn Familiaris Consortio (1981) và Tông huấn về Gia đình mới nhất Amoris Laetitia (Niềm Vui của Tình Yêu) (2016), chúng tôi gợi lên những đề tài để thảo luận, học và sống cho hành trình chuẩn bị này. Hành trình chuẩn bị hôn nhân cho đôi bạn diễn ra tại các buổi gặp gỡ huấn giáo như những nhịp mạnh, thảo luận về một số chủ đề căn bản được dự liệu như sau:

 

1/ Ý nghĩa và giá trị của tình yêu và tính dục: Chúng ta yêu nhau

2/ Tình yêu phu thê là đặc thù của hôn nhân: … nhiều để rồi đi đến kết hôn

3/ Hôn nhân Kitô giáo là một bí tích: bằng một bí tích hôn phối cử hành

4/ Được cử hành và sống trong Chúa Kitô và trong Hội thánh: bởi những Kitô hữu.

5/ Hôn nhân từ góc nhìn tâm linh: Được kêu gọi nên thánh

6/ Và từ góc nhìn luân lý, nhấn mạnh minh nhiên đến sự thủy chung, bất khả phân ly, toàn thể đời sống: chúng ta sẽ nên một xương một thịt

7/ Phong nhiêu, cụ thể với đề tài sinh sản có trách nhiệm: mở ngỏ đón nhận sự sống.

8/Gia đình, một thực tại sinh ra từ hôn nhân, quan tâm đặc biệt đến việc tham dự vào đời sống và sứ mạng của Hội thánh: Chúng ta cùng nhau tạo lập một gia đình, “Hội thánh tại gia”;

9/ Và quan tâm đến việc tham gia phát triển xã hội: trong xã hội.

 

Nội dung toàn thể các chủ đề cần được đào sâu có thể cô đọng lại trong một công thức tổng hợp như sau:

Chúng ta yêu nhau / nhiều để rồi đi đến kết hôn / bằng một bí tích hôn phối cử hành bởi những Kitô hữu.

Được kêu gọi nên thánh / chúng ta sẽ nên một xương một thịt / mở ngỏ đón nhận sự sống.

Chúng ta cùng nhau tạo lập một gia đình / “Hội thánh tại gia” / trong xã hội.

––––––––––––––––––––––––––––

[1] Phanxicô, Tông huấn Niềm vui Tình yêu (Amoris Laetitia), 206.

[2] Ibid. 207.

[3] HĐGMVN, Thư Chung 2016 s. 5.

[4] Phanxicô, Niềm vui của Tình yêu, cit., 208.

 

Văn phòng HĐGMVN
 

 

Đêm tân hôn của thán


Câu chuyện thuật lại đêm tân hôn của thánh nữ Cêcilia. Chính trong đêm này, thánh nữ đã đưa lang quân mới cưới của mình về lại với Chúa. Câu chuyện như sau:

 

Sau một ngày tưng bừng náo nhiệt của lễ cưới theo nghi thức ngoại giáo, Cecilia cùng hai nữ tỳ Kitô của mình bước vào khuê phòng. Cả ba cùng sốt sắng cầu nguyện. Để có hình Thánh Giá, Cecilia chấm ngón tay vào lọ nước rồi vạch hình Thánh Giá trên tường. Xong, hai nữ tỳ cởi tất cả những đồ trang sức lộng lẫy và mặc cho Cecilia chiếc áo giản dị bằng len trắng tinh. Mái tóc dài được thắt lại bỏ hai bên. Trông Cecilia giống như một thiếu nữ đơn sơ trong trắng ở lứa tuổi trăng tròn (trong khi nàng trạc tuổi 18-20) .. Cả ba lại quỳ gối và cùng sốt sắng đọc kinh lần nữa. Xong, Cecilia ra hiệu cho hai nữ tỳ lui gót và trở lại với hai nữ tỳ cao tuổi của gia đình Valeriano. Sau khi chuẩn bị đủ mọi nghi thức cho cô dâu tiếp đón chàng rể, cả bốn nữ tỳ lui gót. Chỉ còn lại một mình Cecilia. (Vừa khi các nữ tỳ rời phòng, Cecilia liền ra khỏi giường và đứng lên đợi Valeriano). Valeriano bước vào phòng. Chàng giang rộng đôi tay và âu yếm tiến về phía vợ. Trên khuôn mặt chàng biểu lộ tình yêu dạt dào. Cecilia mĩm cười đáp lại, nhưng không tiến lên đón tiếp Valeriano. Cecilia đứng im giữa phòng.

 

Valeriano kinh ngạc tột độ. Chàng tức khắc nổi giận vì tưởng rằng các nữ tỳ đã không làm tròn bổn phận. Nhưng Cecilia liền trấn an Valeriano và nói chính nàng muốn đứng đợi chàng.


- "Vậy thì hãy đến đây, hỡi Cecilia của anh", vừa nói Valeriano vừa giang tay định ôm hôn Cecilia. - "Hãy đến, vì anh yêu em nhiều lắm".


- "Em cũng vậy. Nhưng xin anh đừng chạm đến em. Đừng xúc phạm em vì những vuốt ve loài người".


- "Nhưng, Cecilia! .. Em là vợ anh mà!


- "Em thuộc về Thiên Chúa, Valeriano à. Em là Kitô hữu. Em yêu anh, nhưng với linh hồn thuộc về Trời Cao. Anh không cưới một người đàn bà, nhưng cưới một ái nữ của Thiên Chúa có các Thiên Thần hầu cận. Và Thiên Thần Chúa đang ở cạnh em để hộ vệ em. Xin anh đừng xúc phạm thụ tạo Thiên Quốc với những cử chỉ của một tình yêu thô tục. Nếu không, anh sẽ bị trừng phạt!".


Valeriano ngạc nhiên đến độ sững sờ. Ban đầu, nổi kinh ngạc làm chàng đứng im như trời trồng. Nhưng rồi cơn giận đùng đùng nổi lên, khiến chàng vung chân múa tay và la hét ầm ĩ.


- "Em phản bội anh. Em xem anh như đồ chơi của em. Anh không tin thế. Anh không thể tin và cũng không muốn tin rằng em là Kitô hữu. Em hiền hậu, em kiều diễm và em thông minh, nên không thể nào em lại đi theo một thứ tôn giáo ngu xuẩn được! Không, không thể! .. Em chỉ nói chơi thôi. Em chỉ muốn vui đùa như một bé gái. Hôm nay là lễ của em mà. Nhưng trò chơi quá tàn nhẫn. Thôi đủ rồi, hãy đến với anh".


- "Em là tín hữu Kitô thật, chứ không nói đùa đâu. Em hãnh diện mình là tín hữu Kitô, bởi vì, tín hữu Kitô có nghĩa là được cao trọng ở đời này và đời sau. Em yêu anh, Valeriano à. Em yêu anh đến độ chấp nhận làm vợ anh để đưa anh về với Chúa và để cùng anh sống trong Chúa".


- "Khốn cho em, hỡi kẻ điên dại và bội thề! Sao em lại phản bội anh? Em không sợ anh trả thù sao?.."


- "Không, em không sợ, bởi em biết rõ anh là bậc quân tử, là người nhân hậu và anh yêu em. Không, em không sợ, vì em biết anh không dám kết án em bao lâu chưa tìm ra bằng chứng em có lỗi. Và em không có lỗi gì hết .. "


- "Em nói dối khi nói đến thiên sứ và thần linh. Làm sao anh có thể tin điều này? Anh phải thấy rồi mới tin và nếu anh thấy .. nếu anh thấy .. anh sẽ kính trọng em như vị thiên thần .. Nhưng lúc này đây em là vợ anh. Anh không thấy ai khác, ngoài em".


- "Valeriano, anh có thể tin là em nói dối sao? Anh có thể tin như vậy sao, chính anh là người biết rõ em? Chỉ những người hèn nhát mới nói dối, Valeriano à! Vậy xin anh hãy tin những gì em nói với anh. Nếu anh muốn trông thấy thiên thần bản mệnh của em, thì hãy tin nơi em rồi anh sẽ trông thấy ngài. Hãy tin nơi em, người yêu anh. Anh thấy đó, em đang ở một mình với anh. Anh có thể giết chết em. Nhưng em không sợ. Em đang ở trong tay anh và anh có thể tố giác em với quan tổng trấn. Nhưng em không sợ. Thiên thần bản mệnh em sẽ che chở em dưới bóng cánh ngài. Ồ, phải chi anh thấy được ngài! .. "


- "Làm thế nào để anh thấy được ngài?"


- "Hãy tin những gì em tin. Anh nhìn đây: nơi ngực em có một cuộn giấy nhỏ. Anh biết là gì không? Đó là Lời của Thiên Chúa em. Thiên Chúa không nói dối và Ngài bảo những ai tin Ngài đừng sợ, bởi vì, Thầy ban cho các con quyền năng để đạp lên rắn rết bọ cạp và mọi thế lực kẻ thù, mà chẳng có gì làm hại được các con" (Lc 10,19).


- "Em nói thế chứ có hàng vạn Kitô hữu bị đã giết chết trong các hí trường .."


- "Không. Các Kitô hữu không chết. Chúng em sống mãi mãi. Bồng Lai Tiên Giới không có, nhưng Thiên Đàng hiện hữu thật sự. Trên Thiên Đàng không có các thần linh dối trá, những kẻ vũ phu đam mê khoái lạc, nhưng chỉ có các thần thánh, sống trong ánh sáng và hòa điệu thiên quốc. Em đang cảm như thế .. Em đang thấy như thế .. Ôi Ánh Sáng .. Ôi Tiếng Hát .. Ôi Thiên Đàng .. Xin hãy xuống đây! Xin hãy xuống đây! Xin hãy xuống và làm cho lang quân con trở thành kẻ thuộc về Thiên Quốc. Vòng hoa thiên quốc trước hết xin dành cho chàng chứ không cho con. Phần con, con chấp nhận nổi đau đớn không được chàng yêu thương, nhưng vui mừng trông thấy chàng được Chúa yêu và đưa vào sống với Chúa, trước khi con đến. Ôi niềm vui Thiên Đàng! Ôi tiệc cưới vĩnh cửu! Valeriano anh à, chúng ta sẽ nên MỘT trước mặt Thiên Chúa, đôi bạn đồng trinh, hạnh phúc hưởng nếm tình yêu hoàn hảo". .. Cecilia thật sự xuất thần ..

 

Valeriano chăm chú nhìn Cecilia, lòng đầy ngưỡng mộ và xúc động.


- "Làm thế nào .. làm thế nào anh giống như em được? Anh là một chàng quý tộc La Mã. Hôm qua đây, anh còn là kẻ ăn chơi trác táng, vũ phu. Vậy làm sao anh có thể giống như em được, hỡi vị thiên thần?


- "Chúa em đã đến để trao ban sự sống cho kẻ chết, chết về phần linh hồn. Anh hãy tái sinh trong Ngài thì sẽ nên giống như em. Chúng ta cùng đọc Lời Ngài và hiền thê anh sẽ sung sướng được làm cô giáo dạy anh. Rồi em sẽ đưa anh đến gặp vị giáo hoàng thánh thiện. Ngài sẽ ban cho anh ánh sáng toàn vẹn và ơn thánh. Như người mù được mở mắt, anh sẽ trông thấy. Ồ! hãy đến, Valeriano, và hãy lắng nghe Lời Vĩnh Cửu đang hát thánh thót trong tim em!"

 

Nói xong, Cecilia cầm tay dắt Valeriano - lúc này trông thật khiêm nhu và ngoan hiền như một chú bé - cả hai đến ngồi trên hai chiếc ghế cạnh nhau. Và Cecilia bắt đầu đọc chương I Phúc Âm theo thánh Gioan cho đến câu 14, rồi chương III, ghi lại cuộc đối thoại với ông Nicôđêmô.


Giọng Cecilia giống như tiếng nhạc đàn thụ cầm khi nàng đọc những đoạn sách thánh và Valeriano chăm chú lắng nghe. Ban đầu chàng đặt đầu mình trên hai tay chống trên hai đầu gối với dáng điệu nghi ngờ và cứng tin, nhưng dần dần, chàng tựa đầu trên vai vợ, đôi mắt nhắm nghiền và chăm chú lắng nghe Cecilia đọc Phúc Âm. Khi Cecilia ngừng lại thì chàng nài nĩ: "Em đọc nữa, đọc nữa đi". Cecilia đọc thêm vài đoạn trong Phúc Âm theo thánh Matthêô và thánh Luca, rồi trở lại Phúc Âm theo thánh Gioan.

 

Giờ đây Valeriano lặng lẽ khóc. Nước mắt chảy dài từ đôi mi khép kín. Cecilia trông thấy và mĩm cười, nhưng không nói năng gì cả. Nàng đọc tiếp đoạn Phúc Âm kể chuyện tông đồ Toma cứng tin. Đọc xong, Cecilia lặng thinh ...

 

Cả hai cứ ngồi im như thế, một người chìm sâu trong Chúa, một người chìm đắm trong chính mình, cho đến lúc Valeriano kêu lên:
- "Anh tin. Anh tin, Cecilia à. Chỉ mình Thiên Chúa Chân Thật mới có thể nói những Lời này và yêu thương như thế. Hãy đưa anh đến gặp vị giáo hoàng của em. Anh muốn yêu những gì em yêu, muốn những gì em muốn. Đừng sợ anh nữa, Cecilia à. Chúng ta sẽ là đôi vợ chồng trong Chúa và sống như hai anh em ruột. Hãy đi ngay, bởi vì anh muốn trông thấy điều em trông thấy: Vị Thiên Thần của sự ngây thơ trong trắng của em". Cecilia rạng rỡ đứng lên, mở tung cửa sổ, kéo màn ra để ánh sáng ban mai chiếu dọi vào phòng. Rồi Cecilia cất tiếng đọc kinh LẠY CHA. Nàng đọc thật chậm để Valeriano có thể theo dõi. Rồi nàng giơ tay vạch hình Thánh Giá trên trán và trên ngực Valeriano. Xong, nàng cầm lấy tay phải của Valeriano và hướng dẫn tay chàng làm dấu Thánh Giá trên trán, trên ngực, trên hai vai. Và tay trong tay, Cecilia sung sướng đưa Valeriano đến gặp đức giáo hoàng Urbano I.

Sưu tầm
 

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn