1
11:52 +07 Thứ sáu, 19/04/2024
1Chính anh em  là  Muối cho đời,  là Ánh sáng cho trần gian. (Mt 5, 13-14)

MENU

Giáo lý cho người trẻ

Thống kê

Đang truy cậpĐang truy cập : 39


Hôm nayHôm nay : 5813

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 196525

Tổng cộngTổng cộng : 27750809

Nhạc Giáng sinh

Thông tin Online

Hãy kết bạn với


Trang nhất » Tin tức » CHUYỆN ĐẠO & ĐỜI

Chuyện mục tổng hợp và chuyện cười nhà đạo

Thứ sáu - 12/04/2019 09:05-Đã xem: 1776
Cha xứ khuyên giáo dân là cần phải xét mình kỹ lưỡng trước khi xưng tội. Một ông chồng chia sẻ kinh nghiệm về cách thức xét mình như sau: – “Tôi chỉ cần chọc vợ tôi một câu, vợ tôi sẽ nổi sung lên và đọc cho tôi nghe một lô các thứ tội mà tôi đã làm. Tôi chỉ việc lắng nghe và nhớ lấy. Thế là xong công việc xét mình, vừa mau lại vừa đúng”.
Kỷ niệm trước cung thánh xứ Trung Nghĩa

Kỷ niệm trước cung thánh xứ Trung Nghĩa


 
Phúc báo của con cái ba mẹ
đừng tùy tiện tiêu hao

Xem nội dung đầy đủ tại: https://mangthuvien.net/phuc-bao-cua-con-cai-ba-me-dung-tuy-tien-tieu-hao-v3214.php
Nguồn: mangthuvien.net
___________________

 
Xưa nay chúng ta đều cho rằng, làm cha mẹ thì phải dành cho con cái những điều tốt nhất. Tuy nhiên, cha mẹ tiêu càng nhiều những khoản tiền vô vị cho con, lại chính là đang làm tổn hại phúc báo của con, đây chính là quy luật đại đạo của vũ trụ thiên địa vô tình.

Xem nội dung đầy đủ.
Khi một đứa trẻ được sinh ra trong gia đình có điều kiện, thì chúng sẽ có cơ hội làm được mọi điều mình mong muốn một cách dễ dàng. Do đó, chúng không có nhu cầu phải cố gắng điều gì cả, không có mong muốn học tập. Thường những đứa trẻ được đủ đầy, sung túc quá thường biếng nhác, chúng chỉ biết hưởng thụ, nhiều lúc còn nhát gan, chẳng dám mạo hiểm điều gì.
 
Ngày nay, trong nhiều gia đình chỉ đẻ một con, do đó đứa trẻ đó trở thành con một, được cha mẹ nuông chiều nên không có khả năng tự lập. Nhiều người lớn rồi còn không biết nấu cơm giặt quần áo, không biết giúp đỡ người khác, không biết tự xử lý mọi việc, cũng không biết tự chăm sóc bản thân mình… cái gì cũng phải chờ bố mẹ hay người khác làm cho.

Đó là lý do các bậc cha mẹ cần dạy con biết tự lập, đây được xem là khả năng cơ bản cần thiết để con trẻ đối diện với cuộc sống cũng như công việc sau này.
 
Tôi có một đồng sự, anh kể rằng mỗi năm anh ấy đã tiêu tốn vài chục triệu đồng để cho con đi học. Tôi nghe xong rất đỗi kinh ngạc, liền nhắc nhở anh ta: “Con người sống trên đời đều là vì phúc báo nên mới có thể duy trì thọ mạng, phúc cạn thì mạng vong, đừng đem phúc phận của con cái dùng hết như vậy. Số tiền học đó chính là phúc báo trong mệnh của con cái, nhất thiết phải tích trữ để tương lai còn có cái để sử dụng”.
 
Mỗi người có thể tồn tại trên đời đều là vì phúc báo. Phúc báo dùng hết, bất luận là thường dân hay đế vương đều sẽ phải kết thúc thọ mệnh…
 
Rất nhiều người có tiền, ngay từ nhỏ đã cho con cái ăn uống những món ngon vật lạ, sử dụng những món đồ tốt nhất, cho đi học ở trường sang nhất. Kết quả sau khi con cái lớn lên lại nhiễm đủ loại thói hư tật xấu, ăn chơi sa đọa, thậm chí chẳng giữ nổi mạng, khiến người tóc bạc phải tiễn kẻ tóc xanh.

Loại hiện tượng này ở xã hội đâu đâu cũng có. Nguyên nhân rất đơn giản, chính là cha mẹ đã sử dụng hết phúc báo của con trẻ mất rồi.
 
Ăn uống không cần quá ngon, hợp vệ sinh là được;

Mặc không cần quá đẹp, có thể giữ ấm là được;

Đồ dùng không cần quá tốt, an toàn là được;

Nơi ở không cần quá sang trọng, có thể khiến cho tâm an tĩnh là được;

Trường học không cần quá cao sang, chỉ cần giáo viên có học thức, có phẩm đức là được;

Lấy vợ không cần quá xinh đẹp, chỉ cần có thể hiếu thuận với cha mẹ chồng, đảm đương công việc nhà là được;

Lấy chồng không cần phải quá đẹp trai, chỉ cần có thể nuôi sống gia đình, không nhiễm thói hư tật xấu, có thể che chở cho vợ, tâm địa lương thiện là được.
 
Khổng Tử từng giảng: “Trong ba người đi cùng, ắt có một người là thầy ta”. Bởi vậy, cầu sư học đạo, chỉ cần người đó đức hạnh và học vấn cao hơn ta thì đều có thể coi đó là thầy.
 
Rất nhiều vĩ nhân từ xưa đến nay đều nói câu này: “Khi còn nhỏ, tài sản lớn nhất mà cha mẹ để lại chính là sự nghèo khó”.
 
Ngạn ngữ xưa cũng có câu: “Con nhà nghèo thì sẽ sớm biết lo liệu việc nhà”.
 
Đương nhiên ở xã hội hiện tại, chúng ta không thể khiến những người giàu có kia bắt con mình phải sống trong nghèo khổ để chúng hiểu chuyện, biết tạo dựng chí hướng, biết lo liệu việc nhà… Tuy nhiên, chúng ta nhất định phải bảo cho con cái biết rõ, tiền của bạn một xu một hào kiếm được đều không hề dễ dàng.
 
Vào những dịp nghỉ hè cần để cho con cái được trải nghiệm về cuộc sống, để chúng gánh vác công việc, dạy cho chúng biết rằng nhân cách chính là tài phú quý giá nhất trên đường đời sau này. Chỉ có như vậy, con cái mới có thể dụng công học tập, không kết giao nhầm người, không nhiễm thói hư tật xấu.
 
Nếu như cả ngày đều nâng niu con cái trên tay, khiến cuộc sống của chúng tựa như hoàng đế, đây chẳng qua chỉ làm tổn hại đến phúc thọ của chúng mà thôi.
 
Người xưa dạy: Lưu lại của cải cho con cháu, chúng cũng không giữ được; lưu lại sách vở cho con cháu, chúng cũng không đọc được; chỉ có lưu lại âm đức cho con cháu, mới là lối ra cần thiết nhất cho chúng.
 
Điều bạn cần làm trước tiên là hãy gieo trồng ruộng phúc, tích đức làm việc thiện, thì sau này tự nhiên con cháu sẽ tự có phúc báo. Nếu hiện tại bạn không tích đức hành thiện, tiền bạc có được không chính đáng thì sau này con cháu sẽ cơ cực sẽ chịu nghiệp tích lại từ bạn.

Xem nội dung đầy đủ tại: 
https://mangthuvien.net/phuc-bao-cua-con-cai-ba-me-dung-tuy-tien-tieu-hao-v3214.php
Nguồn: mangthuvien.net



HÀI HƯỚC, THÔNG MINH

Tại Sao Chúa Giêsu Không Lập Gia Đình ?
Đức cha Nho có kể một câu chuyện độc đáo.
Khi ra ngoài Bắc, có một câu hỏi rất khó mà giáo dân đã đặt ra với Ngài: “Tại sao Chúa Giêsu đã làm người, đã hội nhập với cuộc sống nhân loại, mà không chịu lập gia đình, vẫn sống cuộc đời độc thân cho đến chết?”
Câu hỏi làm Ngài bí quá, chưa biết trả lời sao! May quá, một ngày kia, Ngài đến Thái Bình, và đã tìm được lời giải đáp chí lý, qua câu Kinh Thánh mà người miền quê vùng đó đã đọc chữ “L” thành chữ “N”:
– Chúa Giêsu đã đi từ “nàng” này sang “nàng” khác, nhưng các “nàng” đã không tiếp nhận Ngài, nên Ngài đã bỏ các “nàng” mà đi nơi khác.
Đức Cha giải thích: “Đó là lý do tại sao Chúa Giêsu đã sống đời độc thân.”
Mọi người cười rộ lên. Ngôn ngữ Việt nam thật là lắt léo!?!



 Lầm Lẫn Vô Tư
Việc truyền giáo trên Tây Nguyên, trở ngại khởi đầu luôn luôn là rào cản về ngôn ngữ. Hai bên đều phải học tiếng nói của nhau để giao tiếp và nhất là trong việc dạy giáo lý.
Nhà truyền giáo dạy đám trẻ con về Mầu Nhiệm Chúa Ba Ngôi:
– Chúa Cha bằng Chúa Con, Chúa Con bằng Chúa Thánh Thần. Ba Ngôi bằng nhau, chỉ có một Chúa thôi.
Tuần sau, nhà truyền giáo gọi một đứa nhỏ lên trả bài, đứa bé miệng uốn éo, gắng phát âm thật chắc nịch:
– Chúa Cha bắn (bằng) Chúa Con, Chúa Con bắn Chúa Thánh Thần, Ba Ngôi bắn nhau, chỉ có một Chúa thôi.
Cả lũ nhóc vẫn ngồi tỉnh bơ, chỉ có ông thầy phải bấm bụng cười để giữ bầu khí nghiêm trang trong lớp.
Mấy hôm sau học tiếp về tình yêu Ba Ngôi, một đứa nhỏ đứng lên trả bài:
– Trên trời ba đứa thương nhau, nên ở dưới đất này mình cũng phải thương nhau như vậy!
Thật hết ý!!!



Nguồn Gốc Khác Nhau
Trong lớp giáo lý, thầy giảng bài:
– “Tổ tông loài người là ông Ađam và bà Evà…”
Tèo đứng lên trả lời:  “Thưa thầy, nhưng Bố em bảo con khỉ mới là tổ tiên của ta.”
Cả lớp ồn ào, bàn cãi. Ông thầy bèn đập tay lên bảng thật lớn yêu cầu giữ trật tự và nói:
– “Em tèo, rất tiếc, lúc này chúng ta không bàn về gia đình của em!!!”



Xin Mẹ Thông Cảm
Thánh Phêrô cùng với Mẹ Têrêsa Calcuta đang hướng dẫn đoàn con cái của mẹ, mà phần lớn là người nghèo, làm thủ tục để vào Thiên đàng. Bất ngờ, một mệnh phụ phương phi, ăn mặc sang trọng quý phái xuất hiện ngoài Cổng. Thánh Phêrô và toàn thể các thánh vồn vã chạy ra vây quanh chào đón, bỏ mặc đoàn người cùng đinh ngơ ngác nhìn theo. Thấy thế, Mẹ Têrêsa tỏ vẻ bất bình với một thiên thần đứng bên cạnh:
– Tại sao ở trên Thiên đàng mà vẫn còn cái cảnh trọng giàu khinh nghèo như vậy ?
Thiên thần ôn tồn trả lời :
– Xin Mẹ thông cảm và hiểu cho, vì đã lâu lắm rồi Thiên đàng mới thấy được một “con lạc đà”.… chui qua được lỗ kim đấy, thưa Mẹ!!!

 


Xét Mình Xưng Tội
Cha xứ khuyên giáo dân là cần phải xét mình kỹ lưỡng trước khi xưng tội.
Một ông chồng chia sẻ kinh nghiệm về cách thức xét mình như sau:
– “Tôi chỉ cần chọc vợ tôi một câu, vợ tôi sẽ nổi sung lên và đọc cho tôi nghe một lô các thứ tội mà tôi đã làm. Tôi chỉ việc lắng nghe và nhớ lấy. Thế là xong công việc xét mình, vừa mau lại vừa đúng”.




Có Mấy Ngôi ?
Tí đi lễ về khoe với mẹ:
– Mẹ ơi, hôm nay con đi lễ được cha khen trong nhà thờ.
– Con của mẹ giỏi quá ! Mà cha khen con về chuyện gì ?
– Trong lúc giảng, cha hỏi : “Một Chúa có mấy ngôi?”, con trả lời là “Một Chúa có Ba Ngôi”.
– Ồ, con của mẹ giỏi quá !
– Rồi cha hỏi tiếp: “Hai Chúa có mấy Ngôi?”
– Rồi con trả lời sao?
– Con liền trả lời ngay: “Hai Chúa thì có sáu Ngôi”. Và Cha khen con làm toán giỏi quá !



Con Đâu Muốn Chết
Sau biến cố 1975, anh chàng kia mất hết sản nghiệp và bà con thân thuộc. Vào chùa, anh thấy tượng Phật chắp tay, nghĩ rằng Phật muốn nói mình phải cầu nguyện. Anh đến nhà thờ đọc kinh, thấy tượng Chúa giang hai tay, anh nghĩ là Chúa cũng không biết làm gì hơn. Chán đời, anh lang thang đến bến Bạch Đằng, gặp tượng Trần Hưng Đạo chỉ tay xuống sông, thế là anh bèn nhẩy xuống sông tự vẫn.
Trước cửa thiên đàng, thánh Phêrô hỏi anh ta: “Trông anh còn trẻ, đời còn dài mà sao đã vội chán sống sớm vậy?”
Anh đáp: “Thưa thánh Phêrô, con đâu đã muốn chết, tại ông Trần hưng Đạo bảo con đấy chứ ạ!”
Trần Hưng Đạo đứng gần đó nghe được liền quát lớn: “Cái anh này rõ là ngu, ta chỉ tay xuống sông để anh biết mà tìm đường vượt biên, chứ ta đâu có bảo anh nhảy sông tự vận đâu!”

 

Phục Sinh
Có một cha xứ khó tính nọ quyết định ăn chay 40 đêm ngày và đi tham dự buổi tĩnh tâm Mùa Chay đặc biệt. Cha được đánh động rất nhiều, nên khi vừa đi tĩnh tâm về tới nhà xứ, cha chạy vội vào khoe với bà giúp việc:
– Bà ơi, bà có biết không, cha xứ cũ của bà đã chết rồi. (Ý cha muốn nói rằng: con người cũ của cha đã chết, và bây giờ cha đã thành một người mới). Nói xong, cha lấy một tấm bảng viết dòng chữ: “Cha xứ cũ của quý vị đã chết !” và cắm ở trước nhà thờ để báo cho mọi người biết cha đã được thay đổi.
Được vài ngày sau, cha trở lại khó tính như xưa. Nhân lúc cha đang cử hành lễ Phục Sinh, bà giúp việc ra nhổ tấm bảng của cha lên và thay thế vào một tấm bảng khác.
Sau khi làm lễ xong, cha bước ra khỏi nhà thờ và thấy tấm bảng của cha đã được thay thế bằng một tấm bảng mới. Cha tò mò lại xem ai viết gì trên tấm bảng. Cha ngạc nhiên khi thấy dòng chữ: “Chết 3 ngày thì Cha đã sống lại”

 

Còn Đang Mổ
Nghe tiếng cười khúc khích của ai đó ở cổng thiên đàng, Thánh Phêrô liền ra ngoài hỏi lớn:
 – Ai cười thế ?
– Dạ con.
– Ngươi cười cái gì vậy ?
– Con cười các bác sĩ ở phòng mổ. Con lên đây đã cả hơn tiếng đồng hồ mà ở dưới đó họ vẫn còn đang loay hoay mổ cho con. 

Nguồn Gốc Dòng Họ Hai Bên
Một em bé gái hỏi mẹ của mình:
– Mẹ ơi, loài người xuất phát từ đâu vậy mẹ ?
Người mẹ trả lời:
– Chúa tạo dựng nên ông A-dong và bà E-và; Chúa cho hai ông bà sanh con đẻ cái, và như vậy mà loài người xuất hiện trên trái đất này.
Vài ngày sau em bé lại hỏi người cha của mình y như vậy. Người cha trả lời:
– Lâu thật là lâu về trước có nhiều con khỉ và có mộ số loài khỉ từ từ biến hóa trở thành con người. Loài người chúng ta phát xuất từ loài khỉ đấy.
Đứa bé thấy khó hiểu và lại đến hỏi mẹ:
– Mẹ ơi, tại sao mẹ nói với con là loài người do Chúa dựng nên, mà Bố lại nói loài người xuất phát từ những con khỉ mà ra ?
Người mẹ nhìn bé mỉm cười nói:
– Con ơi, điều đó cũng dễ hiểu thôi. Mẹ nói cho con biết về phía dòng họ tổ tiên của bên mẹ, còn Bố nói về phía dòng họ tổ tiên của bên Bố đó con ạ!

 

Việc Đền Tội
Một ngày kia ông chồng đi nhà thờ xong thì về nhà ngay.  Về tới nhà, ông liền ôm hôn vợ tới ba lần.  Bà vợ vô cùng ngạc nhiên, vì xưa nay ông chưa bao giờ hôn mình như thế.  Bà hỏi:
– Tại sao bữa nay ông lại nổi hứng như vậy?
Ông chồng liền trả lời:
– Bữa nay tôi đi nhà thờ và đã xưng tội.  Cha giải tội bảo tôi phải làm việc đền tội là: hãy về hôn Thánh giá 3 lần.
Bà vợ liền nói:
– Vậy thì ông hãy đi lấy Thánh giá mà hôn đi chứ?
Người chồng đáp lại:
– Bà ơi! Trên đường từ nhà về đây tôi đã suy nghĩ kỹ rồi.  Tôi thấy thánh giá của tôi chính là bà đó!




Trong 12 thánh tông đồ, có một thánh là người Việt Nam.
Cha chánh xứ của tôi là người gốc miền Trung, cha rất vui vẻ và hay vui đùa với nhóm bạn trẻ chúng tôi…… Một hôm cha cùng ngồi chia sẻ với nhóm bạn trẻ xong. Cha hỏi có bạn nào thắc mắc về giáo lý không? Thằng bạn tôi, dơ tay lên hỏi cha. Thưa cha! trong 12 thánh tông đồ có một vị là người Việt Nam. Vậy xin hỏi cha vị thánh đó tên là gì vậy? Thưa cha?………….Cha nói: Anh này vớ vẩn, trên 2000 năm trước, các thánh tông đồ theo Chúa toàn là người Do Thái, làm gì có người Việt Nam?? Anh bạn tôi khẳng định. Thưa cha rõ ràng có một vị là người Việt, con đã nhìn thấy tên trong danh sách 12 tông đồ……….Cha xứ: Anh đã thấy tên VN. Vậy ông thánh đó là ai?……………….Thưa Cha: Ông thánh đó tên là “Đi Đi Mô” rõ ràng là người Huế gốc Việt Nam…..Cha xứ hết ý….




Làm theo kinh đọc.
Có một linh mục khách từ Canada đến thăm CĐ Người Việt tại Adelaide thăm thân nhân. Cha có đến thăm nhiều gia đình người Việt đồng hương tại Adelaide, đi đến nhà nào, cha cũng thấy nối thêm phòng, sửa nhà, sửa cửa, sửa bếp…..Cha bèn hỏi một Ông chủ nhà. Sao tôi đến tiểu bang này, tôi tới thăm nhà nào cũng thấy các bác sửa nhà, có lẽ dân thành phố này thích sửa nhà thì phải? ….Ông chủ nhà trả lời: Thưa cha! Dân Việt ở tiểu bang chúng con đạo đức lắm. Kinh đọc sao, thì chúng con thực hiện như vậy. ……..Cha khách ơ! Như vậy là thế nào?  ……Ông chủ nhà: Thưa cha kinh đọc hàng ngày có câu: “Sửa lại mọi sự trong ngoài chúng con“, cho nên dù chúng con có xây nhà mới, hoặc mua nhà cũ, cũng đều phải sửa cho đúng kinh đọc hàng ngày!….Cha khách: À! Thì ra là thế!!!



Phêrô bắt cá để làm gì?
Thành phố Adelaide Nam Úc có một chợ biển chuyên bán cá tươi vào sáng sớm các ngày Chúa Nhật. Vì thế sáng Chúa Nhật nào, thằng cu Tý cũng phải dậy sớm theo Ba Má đi chợ biển Port Adelaide mua cá, trước khi đi lễ……….Sau Thánh Lễ sáng Chúa Nhật, cu Tý cũng như  các em thiếu nhi Thánh Thể khác của xứ đoàn phải ở lại sinh hoạt………Các huynh trưởng  thường dẫn các em ra tập họp trước sân tượng đài Đức Mẹ Thuyền Nhân…………..Mở đầu tập họp, Trưởng đoàn thổi còi…hô to: Tập họp, Tập họp…Về đất..Về đất……Các em tập họp xong đồng loạt ngồi xuống………..Huynh trưởng hô: Thiếu nhi!! Thiếu nhi!!!…cả đoàn đáp: Im lặng! Im lặng!!!………..Huynh trưởng hỏi lớn: Chúa bảo Phêrô làm gì?? Làm gì??…….Các en đồng loạt trả lời: Chúa bảo Phêrô Thả lưới! Thả lưới!!! ……….Huynh trưởng hỏi tiếp: Thả lưới để làm gì? ……Các em trả lời: Bắt các! Bắt cá!………Huynh trưởng hỏi tiếp: Bắt cá để làm gì??   Cu Tý dơ tay lên cao, hét to trả lời: Bắt cá đưa ra chợ biển bán……Huynh trưởng: Oh! My God!!!



Chúa thích ăn thịt gì?
Một nhóm bạn đố nhau: Đố các cậu Chúa thích ăn thịt gì? Có anh trả lời: Chúa thích ăn thịt chiên (cừu)…. Không đúng…….    Có anh nói: Chúa thích ăn thịt dê..Vì kinh thánh có dê tế thần …..Cũng không đúng…..Cuối cùng không ai trả lời được….. Anh chàng đặt câu hỏi liền giải đáp: Chúa thích ăn thịt chó, vì có bài thánh ca “Đây lòng Chúa Ái Tuất không bến bờ”.
 
SƯU TẦM
 
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

 

.

1

LM PAUL NGUYỄN ĐỨC VĨNH

Vị Thánh trong ngày

Sách các phép

Mười điều răn

Thành viên

Kích chuột để

1

Suy niệm Lời Chúa 5P

Nhóm Mân Côi

1
 

Tin Thể Thao

    Giờ kinh phụng vụ

    Lịch Phụng Vụ